QUOTE(DIEUHANG @ Nov 2 2010, 04:38 PM)
-Lời dạy của Hòa thượng Tuyên Hóa:
Chúng ta sống trên thế gian này, luôn luôn phải làm việc lành. Mỗi hơi thở, sức lực đều phải hành thiện tích đức. Trong hiện đời, chớ nên dựa vào thiện căn đời trước mình đã trồng mà tận hưởng hết phước báo.
................................
Mọi người đều có ba thằng giặc phiền não; đó là tham lam, sân hận, si mê. Chúng ta không cần phải diệt trừ chúng mà hãy chuyển hóa chúng thành những hạt giống Bồ-đề.(Diệu Hằng)
+Thầy Tuyên Hóa dạy : Luôn luôn phải làm việc lành (bố thí, trì giới, thiền định,tụng kinh, niệm Phật, trì chú...),nỗ lực hành thiện tích đức thì 3 thằng giặc tham sân si sẽ biến mất , hành giả sẽ đạt tới giải thoát, giác ngộ...
TS Ohsawa dạy môn đồ :ĂN ĐÚNG THEO TRẬT TỰ VŨ TRỤ LÀ ĐIỀU VÔ CÙNG CẦN THIẾT. ĂN ĐÚNG SẼ ĐƯỢC TỰ DO VÔ BIÊN, CÔNG BẰNG TUYỆT ĐỐI VÀ HẠNH PHÚC VĨNH VIỄN. ĂN ĐÚNG SẼ CÓ ĐƯỢC SỨC KHỎE HOÀN HẢO, CHIẾN THẮNG BỆNH TẬT, TRÍ TUỆ SIÊU VIỆT (TRÍ PHÁN ĐOÁN SỐ 7), GIÁC NGỘ, GIẢI THOÁT.
13/11/2010 NVT
LỜI DẠY CỦA AIHARA
- Đừng bao giờ đổi gạo lứt lấy hạnh phúc (Herman Aihara).
Lời dạy này cho chúng ta thấy bám víu vào bất kì cái gì đều là nguồn gốc của đau khổ và bất hạnh, kể cả Thực Dưỡng!(TRUONG GIANG 16/10/2007)
+Theo chúng tôi thì Aihara muốn cảnh báo những người quá nhiệt tình muốn người khác phải làm điều tốt ngay lập tức trong lúc họ chưa sẵn sàng. Sự nhiệt tình thái quá này gây đau khổ.
TS Ohsawa cũng nói PPTD có tính CÁ NHÂN, DUY VẬT VÀ VỊ KỈ.Chúng ta không thể ép buộc tất cả mọi .người làm điều tốt nếu họ không muốn.Muốn thuyết phục hiệu quả thì cách hay nhất là chính ta phải là gương sáng cho mọi người noi theo.( Bất ngôn chi giáo)
13/11/2010 NVT
MUỐN VÀO CÕI TRỜI SỐ 7 PHẢI CÓ LÒNG CHÍ THÀNH:
TS Ohsawa đã phát hiện ra QUI LUẬT BIẾN DỊCH CỦA VŨ TRỤ (VSNL) đã được khám phá cách đây 4000 năm.
Con người vì tham sân si nên sống nghịch với thiên nhiên. Ăn uống sinh hoạt trái trật tự vũ trụ là nguyên nhân tất cả các đau khổ của con người.
Hợp nhất tự nhiên là sống thuận theo TRẬT TỰ VŨ TRỤ. Muốn có TỰ DO VÔ BIÊN, HẠNH PHÚC VĨNH VIỄN...phải thực hành nghiêm túc PPTD Ohsawa trong đời sống hàng ngày. PPTD là ứng dụng của VSNL do TS Ohsawa sáng tạo ra.
Sự thực hành đúng PPTD không phải dễ dàng. Vô số người bỏ cuộc giữa chừng. Vô số người áp dụng đúng PPTD tự trị lành bệnh rồi ăn ra quá mức phải chịu tử vong.Vô số người áp dụng PPTD chỉ để trị bệnh. Họ chỉ thấy mục tiêu nhỏ mọn là trị bệnh mà không thấy mục tiêu tối cao là giải thoát, cõi trời số 7... Bởi vậy TS Ohsawa nói: Đây là con đường ngắn nhất đồng thời cũng là con đường dài nhất. Sự thành tựu cuối cùng đòi hỏi sự kiên trì đứng lên tiến bước sau vô số lần bị té ngã ...CHÍ THÀNH THÔNG THẦN. Đó là điều kiện tiên quyết để vào cõi trời số 7
(19/11/2010 NVT)
TRẺ BỊ SỔ MŨI, NƯỚC MŨI CHẢY RÒNG RÒNG….
Nguyên nhân chứng sổ mũi, nước mũi chảy là do bệnh cảm cúm, khí hậu lạnh, ăn nhiều ớt cay…
Cơ thể người luôn luôn duy trì nhiệt độ cố định 37 độ. Uống nhiều đá lạnh, ăn nhiều ớt, tiêu…Vùng mũi (tuyến nước mũi, niêm mạc mũi…) phản ứng co rút lại trở nên dương. Âm sinh dương. Sự co rút tế bào mũi làm nước mũi chảy ròng ròng…Theo chúng tôi sổ mũi là bệnh dương.
Cách xử lí:
-Cho BN vận động ngoài nắng sẽ mau hết sổ mũi. Vì khí lạnh, cay nồng là âm gây ra bệnh thì khí nóng là dương sẽ làm hết bệnh.
-Chấm nước giấm, dầu dừa nguyên chất, nước chanh tươi…vào niêm mạc mũi sẽ làm tế bào mũi trương giãn, trị lành bệnh sổ mũi dương.
Cách trị bệnh này có hiệu quả cao.
Có người khuyên bơm nước muối vào mũi.Nhưng PP này không tác dụng.
22/11/2010 NVT
SỔ MŨI…
-Nguyên nhân chứng sổ mũi, nước mũi chảy là do bệnh cảm cúm, khí hậu lạnh, ăn nhiều ớt cay…
+Chào bác VT...
Cái vụ ăn cay rồi tự nhiên nước mũi chảy ra là có thật !! Đệ đã bị như vậy rồi.
Khí hậu lạnh, cảm cúm thì khỏi nói. Mấy khứa bị viêm xoang...gặp lạnh y như gặp "ác tặc" !!!
-Cơ thể người luôn luôn duy trì nhiệt độ cố định 37 độ. Uống nhiều đá lạnh, ăn nhiều ớt, tiêu…Vùng mũi (tuyến nước mũi, niêm mạc mũi…) phản ứng co rút lại trở nên dương. Âm sinh dương. Sự co rút tế bào mũi làm nước mũi chảy ròng ròng…Theo chúng tôi sổ mũi là bệnh dương.
+Bác giảng cái nầy , đệ chưa hiểu lắm ! Tế bào là tế bào ! Khi bị ép lại...rồi nó ra nước hả ??Tất cả tế bào trong cơ thể [ hàng tỷ] bị ép hay là chỉ một chỗ lỗ mũi bị ép thôi ??
-Cách xử lí:
-Cho BN vận động ngoài nắng sẽ mau hết sổ mũi. Vì khí lạnh, cay nồng là âm gây ra bệnh thì khí nóng là dương sẽ làm hết bệnh.
+Bác nói đúng !!! Hoan hô trời nắng !! Trời nắng là thiên thần, còn trời mưa là ác quỷ !!! gây ra đủ thứ bệnh !! Nắng bể đầu cũng được !! Hi...
Mà không hiểu, tại sao CAY lại là Âm ??? Như Tiêu cay, ăn vào ấm người...phải là Dương chứ ?
-Chấm nước giấm, nước chanh tươi…vào niêm mạc mũi sẽ làm tế bào mũi trương giãn, trị lành bệnh sổ mũi dương.
+Cám ơn bác đã cho một kinh nghiệm chữa trị ...Nhưng chấm như vậy mấy lần trong một ngày ? Hay là mỗi giờ mỗi chấm ??
Lúc xưa đệ bị nghẹt mũi, lấy bông gòn tẩm dầu gió xanh, ngoáy vô lỗ mũi là "thông" ! Sảng khoái lắm !!! Nhưng chỉ một lát sau, khi hết dầu, cái cảnh "địa ngục" lại hiện ra !!
Trời hỡi làm sao khi...sổ mũi, đau răng , đau bụng, nhức đầu???
Mấy cái thứ không "khoái" mà cứ gặp hoài !!!
-Cách trị bệnh này có hiệu quả cao.
+Các bác ôi, Khỏi cần trị !! Người ăn GLMM từ teo tới tóp...Chẳng có dư nước gì đâu mà sổ mũi !!
Hôm kia có đứa em ghé nhà chơi. Nó có kể một trường hợp bạn của nó bị " tai biến mạch máu não" [ bạn gái]...Rồi bạn đó ăn GLMM tới nay là 5 năm...Nó uốn "dẽo" cho đứa em coi !! Đứa em của đệ thán phục lắm.
Đúng là kỳ diệu !! (HUYNHDOAN2000)
TRỊ SỔ MŨI
TRẢ LỜI BẠN HUYNDOAN2000:
-Tiêu,ớt ,gừng,rượu...đều âm...Chúng làm phân lỏng và lạnh người sau đó mặc dù khi mới dùng thấy ấm người.
-Nếu bệnh sổ mũi nhẹ chỉ cần chấm 1 lần, sổ mũi nặng (chảy mũi ròng ròng, nghẹt mũi...) phải chấm nhiều lần (3,4 lần/ngày) thì bệnh giảm và hết sau 1 vài ngày.BN phải cử nước đá lạnh, nước trong tủ lạnh
-Khi chúng ta ngâm rau cải trong nước muối thì sẽ thấy rau cải bị khô héo vì nước trong tế bào bị hút ra khỏi tế bào. Ngược lại khi ngâm trong nước máy thì rau cải sẽ căng phồng và tươi hơn vì tế bào hấp thu thêm nước từ bên ngoài. Theo chúng tôi , tế bào niêm mạc mũi sẽ dương hóa (nước thoát ra khỏi tế bào) khi tiếp xúc khí lạnh hoặc cay nồng và gây ra triệu chứng chảy nước mũi, nghẹt mũi...
25/11/2010 NVT
CUỘC ĐỜI LÀ GIẤC MỘNG
Huynh Trung,
Là một Phật Tử, AOLAM rất quý trọng Huynh !!!
Cầu mong Huynh sẽ có đầy đủ Nhân Duyên lành (và những Thuận Duyên) để hoàn thành tâm nguyện ăn số 7 - Tất cả Tùy Duyên, Huynh nghe ...
AoLam đệ không hề phê bình, chỉ trích hay có thiên kiến với bất cứ ai - Mỗi người đều có biệt nghiệp của riêng mình - Không ai giống ai - AoLam trân trọng những suy tư của riêng Huynh và cầu mong mọi việc tốt lành nhất đến Huynh và gia đình !!!
Một ngày nào đủ Duyên, AoLam và Huynh sẽ được gặp nhau !!!
Aolam hiện đang sinh sống ở Hoa Kỳ, vẫn cố gắng tự tu học mỗi ngày (vì cách xa Hòa Thượng Ân Sư ngàn vạn dậm), vẫn tự nhắc nhở chính mình đang sống trong Mộng, vẫn tự nhắc nhở mình " Thân Người Không Thật Có ..... vậy thì Thương Ghét Từ Đâu Sanh ??? "
Mong Huynh cũng đã nhìn thấy ra rằng là tất cả mọi người chúng mình hiện thật sự đang sống trong MỘNG mà thôi !!!
Kính,
AoLam
Ngày 29 tháng 8, 2010
ĐỪNG TẠO RA ÁC MỘNG!
Bạn AOLAM thân mến.Xin cám ơn đã hỏi thăm...
Nếu tất cả chỉ là ảo mộng thì chúng ta đừng tạo ra ác mộng mà hãy tạo ra mộng phi thường.
TS Ohsawa nói MỌI THỨ SẼ TRONG SUỐT. Thấy được những điều người khác không thấy là hạnh phúc của người TD nghiêm túc...Có trí tuệ thì mới thực sự được tự do...
24/11/2010 NVT
BÀI GIẢNG CỦA OSHO: HÃY TẬP TRUNG VÀO SỰ RÈN LUYỆN TINH THẦN, THIỀN QUÁN.
Originally posted by name:
Dịch từ "A Bird On The Wing" - Osho discourses
THƯA THẦY KÍNH YÊU CỦA CHÚNG CON,
NGƯỜI VỪA MỚI NÓI VỀ CHUYỆN ĂN UỐNG, CÒN BÂY GIỜ Ở PHƯƠNG TÂY NÀY, THỨC ĂN (COI NHƯ) LÀ MỘT TÔN GIÁO LỚN. NÓ LÀ MỘT TRONG NHỮNG THỨ GIA NHẬP VÀO VỚI TƯ CÁCH LÀM CƠ SỞ CHO CON ĐƯỜNG TÂM LINH.
NGƯỜI NÓI NẾU CHÚNG TA SỐNG NHƯ NHIÊN, CHÚNG TA SẼ TỰ BIẾT ĂN CÁI GÌ VÀ KHI NÀO THÌ ĂN, NHƯNG GIỜ ĐÂY CHÚNG TA CÁCH XA NGOÀI TẦM TAY VỚI VỚI BẢN TÍNH GIỐNG NHƯ TRẺ NHỎ CỦA MÌNH RỒI.
CÒN NỮA, CÓ NHIỀU TÔN GIÁO NÓI RẰNG CÁI MÀ TA ĂN VÀO TẠO RA SỰ KHÁC BIỆT CHO CON ĐƯỜNG TÂM LINH CỦA TA.
NGƯỜI CÓ ĐIỀU GÌ CÓ THỂ CHIA SẺ VỚI CHÚNG CON VỀ VẤN ĐỀ ĂN UỐNG ĐỂ HƯỚNG DẪN CHO PHƯƠNG TÂY KHÔNG?
Phải ngược lại mới đúng: thức ăn không thể khiến cho anh thành người tâm linh được, nhưng nếu anh là người tâm linh thì thói quen ăn uống của anh sẽ thay đổi.
Việc ăn cái gì sẽ không tạo ra sự khác biệt gì nhiều. Anh có thể là người ăn chay mà vẫn độc ác tới cùng cực, và bạo lực nữa; hoặc anh có thể là người không ăn chay mà vẫn tốt bụng và yêu thương. Thức ăn chẳng tạo sự khác biệt.
Ở Ấn Độ có những cộng đồng sống hoàn toàn nhờ vào thức ăn chay; rất nhiều Bà-la-môn sống hoàn toàn bằng đồ ăn chay. Họ bất bạo động nhưng họ không tâm linh chút nào.
Còn những người theo đạo Jana là cộng đồng người thực dụng nhất Ấn Độ, nhóm người ham muốn sở hữu, tích trữ nhất; vì thế mà họ trở nên giàu có nhất. Họ là người Do Thái của Ấn Độ. Nhưng thế giới không ăn chay ở phương Tây thì cũng không khác gì các cộng đồng ăn chay này ở Ấn Độ.
Đúng ra, trái lại là khác, cần phải nhớ một điều rất quan trọng sau: nếu anh bạo lực và thức ăn của anh là đồ chay, thì cái bạo lực của anh sẽ phải tìm một phương cách khác để thể hiện. Điều đó là tự nhiên thôi, bởi (bình thường) việc ăn những đồ không phải chay sẽ giải phóng cái bạo lực của anh.
Vì thế nếu các bạn quen biết với vài người thợ săn nào đó, có thể bạn sẽ nhận ra là những người này là những người đáng yêu nhất. Toàn bộ cái bạo lực của họ đã giải phóng trong việc săn bắn, vì thế họ thân thiện và đáng yêu nhất. Nhưng một thương gia ăn chay thì chẳng có con đường nào để cái bạo lực trong anh ta xả ra cả, vì thế nó trở thành việc mưu cầu của cải và quyền lợi; nó bị dồn ép lại.
Nhưng điều ngược lại cũng xảy ra. Nó xảy ra với Mahavira. Mahavira xuất thân từ một gia tộc chiến binh, ngài là một Sát-đế-lợi (giai cấp thứ 2, đứng sau Bà-la-môn). Bạo lực hẳn là chuyện thường đối với ngài, và rồi với một nỗ lực thiền định sâu sắc, một giai đoạn im lặng 12 năm đã biến đổi bản chất bên trong của ngài. Khi bản chất thay đổi thì cái biểu hiện bên ngoài cũng thay đổi; khi bản thể sâu nhất bên trong thay đổi, tính cách ngài thay đổi theo. Nhưng cái thay đổi tính cách ấy không phải là cái cơ bản, mà là một kết quả. Vì thế tôi nói cho bạn nghe, nếu anh thiền quán nhiều hơn thì anh sẽ trở nên càng ngày càng chuyển sang ăn chay hơn một cách tự giác. Không cần phải bận tâm về điều đó.
Và chỉ khi điều đó xảy ra, rằng qua thiền quán việc ăn chay tới với anh không qua sự thao túng của tâm trí, thì mới tốt. Còn thao túng bởi tâm trí, tranh biện, nêu lên lý do rằng đồ ăn chay là tốt, rằng nó sẽ giúp anh đạt được đẳng cấp tâm linh, thì sẽ chẳng giúp được bất cứ cái gì. Quần áo anh mặc, thức ăn anh ăn, các thói quen trong cuộc sống, phong cách của anh, mọi thứ sẽ thay dổi; nhưng sự đổi thay này không mang tính cơ bản. Cái thay đổi cơ bản nằm ở trong anh và rồi sau đó mọi thứ khác theo sau.
Nếu anh thiền quán đủ lâu, đủ sâu, thì không thể có chuyện anh làm hại tới bất kỳ ai vì chuyện ăn uống; điều đó là không thể. Đó không phải là cái để tranh cãi, không phải chuyện trong các sách kinh nói gì, hay ai đó nói cái gì, cũng không đặt thành vấn đề thủ đoạn ranh mãnh (của tâm trí), anh đơn giản trở nên sống tâm linh. Toàn bộ (việc ăn mặn) xem ra thật ngu xuẩn. Chỉ vì để ăn mà giết hại thú vật, chim chóc, xem ra quá xuẩn ngốc, nên nó sụp đổ.
Quần áo anh mặc sẽ tự giác thay đổi; dần dà anh sẽ thích mặc đồ rộng rãi hơn. Bên trong con người anh càng thư thái thì quần áo bên ngoài sẽ càng rộng rãi . Tôi nói, một cách tự giác; mà không có sự quyết định nào thuộc về phần (tâm trí) của anh. Dần dần, nếu anh mặc đồ chật anh sẽ thấy khó chịu. Quần áo bó chật là thuộc về một tâm trí căng thẳng, quần áo rộng rãi thì thuộc về một tâm trí thư thái.
Nhưng sự thay đổi bên trong phải là điều đầu tiên và mọi thứ khác chỉ là kết quả của nó. Nếu anh đảo ngược lại trật tự anh sẽ bỏ lỡ (điều quan trọng) và rồi anh sẽ trở thành kẻ nghiện thức ăn.
Một người đến gặp tôi. Anh ta gầy còm, mỏng dính và nhợt nhạt, anh ta có thể lăn ra chết bất cứ lúc nào, và anh ta nói với tôi, “Tôi muốn sống chỉ nhờ vào nước, bởi vì mọi thứ khác đều gây cản trở cho tâm linh. Giờ tôi muốn sống nhờ vào độc nhất nước mà thôi.”
Người đó sẽ chết mà thôi. Thật ra có một số ít người sống nhờ vào nước, nhưng chuyện đó xảy ra với họ một cách tự nhiên, điều đó không thể luyện tập thực hành được. Họ là những quái nhân, những ngẫu nhiên; cơ cấu và đặc tính hóa học của cơ thể họ hoạt động khác (thường). Chuyện đó có xảy ra – một số người nào đó có thể tồn tại bằng nước, nhưng không ai có thể tập luyện (để có nó) được.
Một ngày nào đó có thể khoa học sẽ có thể tìm ra sự biến đổi hóa học mang tính cơ bản và rồi mọi người sẽ có thể tồn tại được nhờ vào nước; tiếp đó khoa học sẽ thay đổi vấn đề sinh hóa của cơ thể các bạn nhờ đó bạn sẽ tồn tại chỉ nhờ không khí. Điều đó là có thể nhưng anh không thể luyện tập điều đó. Và toàn bộ sự nỗ lực này là vô nghĩa, cũng như toàn bộ sự chịu đựng đau khổ này là không cần thiết, ấy vậy mà có những người điên cố làm những điều như vậy. Điều đó không bao giờ xảy ra nhờ vào nỗ lực.
Có một phụ nữ sống ở Bengal – bà ta sống trong bốn mươi năm mà không ăn, điều đó đơn giản xảy ra như vậy. Chồng bà ta chết, bà không thể ăn uống gì trong vài ngày, chỉ là do buồn khổ, đau xót mà bà ấy không thể ăn uống gì. Nhưng đột nhiên bà nhận ra rằng không ăn gì mà mình lại cảm thấy khỏe khoắn hơn bất cứ lúc nào. Rồi bà ta nhận ra rằng trong quá khứ, mỗi khi ăn gì là luôn cảm thấy yếu, ấy vậy mà đột nhiên bà ta trở nên khỏe hơn bao giờ hết. Từ đó bà sống trong bốn mươi năm mà không ăn bất cứ cái gì, chỉ có không khí làm thức ăn. Chuyện này cũng xảy ra trong nhiều trường hợp khác.
Có một phụ nữ ở châu Âu – trong ba mươi năm sống mà không ăn. Bà ta trở thành một vị thánh vì những người Ki-tô giáo nghĩ rằng đó là một phép lạ. Họ kiểm tra bà bằng mọi dụng cụ khoa học để xem chuyện gì xảy ra nhưng chẳng tìm thấy gì; nên có vẻ đó là một phép lạ. Không, đó không phải là phép lạ gì.
Yoga nói rằng có khả năng thay đổi cơ thể, thay đổi về hóa học trong cơ thể. Ngay lúc này đây bạn đang làm đúng như thế qua một trung gian. Các bạn không thể ăn trực tiếp các tia mặt trời bởi lẽ cơ thể bạn không ở trạng thái cho việc đó; cơ chế hoạt động không phải là cơ chế cho phép có thể hấp thụ tia mặt trời một cách trực tiếp. Vì thế trước tiên hoa quả của cây cối hấp thụ các tia mặt trời, nó trở thành vitamin B trong trái cây, rồi bạn ăn trái cây, vitamin B trong đó đi vào cơ thể bạn. Trái cây chỉ là một nhân tố trung gian; chúng có tác dụng như người đại diện cho bạn, hấp thụ tia mặt trời và rồi chuyển chúng cho bạn. Các bạn có thể hấp thụ chúng thông qua trái cây, chứ không phải trực tiếp.
Nhưng nếu trái cây có thể hấp thụ trực tiếp (tia mặt trời), thì tại sao bạn lại không thể? Vì thế một ngày nào đó sẽ có một khám phá khoa học rằng một số thay đổi trong cơ thể sẽ giúp bạn hấp thị một cách trực tiếp, khi đó hoa quả sẽ chẳng còn cần thiết tới nữa. Trong tương lai – và tôi nghĩ cũng sẽ không lâu nữa đâu, chừng 50 năm nữa – khoa học sẽ khám phá ra. Nó phải được khám phá ra, nếu không thì nhân loại sẽ chết, bởi lẽ không còn thức ăn nữa. Kiểm soát dân số không giúp được gì, chẳng gì có thể giúp được; dân số đang tiếp tục tăng (nhanh). Một cách nào đó phải được tìm ra sao cho có thể bỏ qua trung gian thức ăn và việc hấp thụ trực tiếp các tia vũ trụ trở thành điều có thể. Điều đó đã xảy ra trong vài trường hợp đơn lẻ nhưng chỉ là tình cờ. Nếu chuyện này có thể xảy ra với một cá thể, thì nó có thể xảy ra với mọi cá thể nhưng không dưới dạng một sự tình cờ; nó sẽ xảy ra như một thay đổi khoa học.
Thế nhưng đừng có cố thử những thứ như thế, chúng không thuộc về tâm linh. Ngay cả khi anh ăn trực tiếp tia mặt trời thì cũng chẳng có gì tâm linh ở trong đó cả. Tâm linh là gì? Chỉ bằng vào việc bỏ qua trung gian hoa quả của cây cối mà anh trở nên người tâm linh ư? Nếu anh sống chỉ nhờ vào nước, thì chẳng có gì gọi là tâm linh cả.
Anh ăn cái gì không tạo nên khác biệt nào hết; anh là cái gì là một hiện tượng hoàn toàn khác hẳn. Và khi cái đó thay đổi, mọi thứ khác sẽ thay đổi; nhưng cái thay đổi đó sẽ không phải là từ tâm trí, nó là từ bản thể bên trong nhất. Rồi thì mọi thứ sẽ tự động thay đổi.
Tình dục sẽ biến mất dần dần. Thế nên tôi không nói hãy trở thành một người diệt dục, độc thân, không gia đình. Điều đó là ngớ ngẩn, bởi lẽ nếu anh cưỡng bức diệt dục anh sẽ càng dâm dục hơn trong tâm trí, và toàn bộ tâm trí anh sẽ trở nên xấu xa bẩn thỉu; anh sẽ chỉ nghĩ tới dục và chẳng gì khác. Đấy không phải cách. Anh sẽ phát điên. Freud nói rằng chín mươi phần trăm những người điên bị điên là vì kìm nén dục.
Tôi không nói hãy thay đổi dục, tôi không nói hãy thay đổi thức ăn; tôi nói hãy thay đổi bản thể bạn và rồi mọi thứ sẽ bắt đầu thay đổi.
Tại sao phải cần tới nhiều tình dục như vậy? Bởi vì anh căng thẳng, tình dục trở thành nơi giải phóng (cái căng thẳng đó). Những căng thẳng của anh được giải phóng qua đó – anh cảm thấy thư giãn, anh có thể chìm vào giấc ngủ; nếu anh kìm nén nó, thì anh vẫn cứ căng thẳng. Và nếu anh kìm chế dục – nơi xả duy nhất, là nơi giải phóng duy nhất có thể -- thì điều gì sẽ xảy ra? Anh sẽ phát điên. Còn nơi nào cho anh giải phóng những căng thẳng của mình nữa bây giờ?
Anh ăn thức ăn; điều đó là cần thiết cho cơ thể, và cơ thể chỉ từ chối những thứ không cần đến. Bất cứ cái gì anh đang ăn thì theo cách nào đó là cơ thể đang cần. Nếu anh đang ăn vào thức ăn động vật, nếu anh đang ăn vào đồ không phải chay, nghĩa là tâm trí anh, cơ thể anh, toàn bộ bản thể anh đang có bạo lực. Và điều đó là cần thiết, đừng thay đổi nó nếu không cái bạo lực của anh sẽ phải tìm kiếm một kênh xả trừ khác.
Hãy thay đổi bản thân anh và rồi thức ăn sẽ thay đổi theo, quần áo mặc sẽ thay đổi theo, dục sẽ thay đổi theo. Nhưng thay đổi phải đến từ cốt lõi bên trong nhất, nó không nên đến từ ngoại vi. Và tất cả những náo động đều nằm ở ngoại vi; tận sâu bên dưới chẳng có xáo động nào. Anh cũng giống như biển cả -- hãy đi mà quan sát biển. Tất cả những náo động, tất cả những bọt sóng chỉ nằm trên bề mặt; sâu bên dưới, anh càng xuống sâu thì càng thấy sự yên tĩnh. Ở nơi sâu nhất của biển thì không có một xáo động nào, không có lấy một gợn sóng nhỏ.
Trước tiên hãy đi sâu vào biển cả trong anh để đạt được cái tinh túy thanh tịnh, sao cho anh đạt tới điểm không còn xáo động nào chạm tới được. Hãy đứng ở đó. Từ đó mọi thay đổi sẽ tới, mọi biến đổi sẽ tới. Một khi anh ở đó rồi anh trở thành một chủ nhân; giờ thì bất cứ cái gì không cần thiết sẽ bị trừ bỏ, và có thể buông bỏ mà không phải vật lộn chiến đấu gì hết.
Bất cứ khi nào anh từ bỏ một cái gì đó bằng đấu tranh, nó sẽ không bao giờ bị trừ bỏ được. Anh có thể bỏ hút thuốc bằng tranh đấu, thì rồi anh sẽ bắt đầu làm điều gì đó thế vào đó. Anh có thể bắt đầu nhai kẹo cao su, điều đó cũng vẫn giống như cũ; anh có thể bắt đầu nhai trầu, cũng như vậy thôi, chẳng có khác gì. Anh cần điều gì đó để làm với cái miệng của mình – hút thuốc, nhai kẹo, bất cứ thứ gì. Khi cái miệng của anh liên tục làm việc, anh cảm thấy dễ chịu bởi lẽ qua cái miệng các căng thẳng được giải phóng. Vì thế bất cứ khi nào một người cảm thấy căng thẳng là anh ta bắt đầu hút thuốc. Tại sao qua việc hút thuốc hay nhai kẹo hay nhai lá thuốc mà các căng thẳng lại được giải phóng?
Hãy nhìn một đứa trẻ nhỏ mà xem. Bất cứ khi nào nó cảm thấy căng thẳng là nó nhét tay mình vào miệng, nó sẽ bắt đầu nhai ngậm chính tay mình. Đó là cái thay thế của nó cho việc hút thuốc. Và tại sao nó cảm thấy yên ổn khi ngón cái của mình nằm trong miệng? Tại sao đứa bé thấy bình tâm và chìm vào giấc ngủ? Đấy là cách của hầu hết mọi đứa trẻ. Bất cứ khi nào chúng thấy giấc ngủ chưa tới, chúng sẽ nhét ngón tay vào miệng, thấy dễ chịu, và ngủ. Tại sao? Ngón tay cái trở thành sự thay thế cho vú mẹ, và thức ăn là thứ làm thư giãn. Anh không thể ngủ được với cái bụng đói, như thế thật khó mà ngủ được. Khi dạ dày đã căng thì anh cảm thấy buồn ngủ, cơ thể cần nghỉ ngơi. Vì thế mà bất cứ khi nào đứa trẻ ngậm bầu vú mẹ trong miệng, thức ăn (sữa) chảy vào, ấm áp, yêu thương. Nó được thư giãn, chẳng cần phải lo lắng; các căng thẳng được xả trừ. Ngón tay chỉ là sự thay thế cho vú mẹ; nó không đem lại sữa, chỉ là một thứ giả, nhưng dù thế nó vẫn đem lại cảm giác (như với vú mẹ).
Khi đứa bé lớn lên, nếu nó ngậm ngón tay ở nơi công cộng, anh sẽ nghĩ nó là đứa ngốc nghếch, vì thế nó dùng một điếu thuốc lá. Một điếu thuốc lá thì không ngốc, nó được chấp nhận. Nó cũng chỉ là ngón tay, và độc hại hơn ngón tay mà thôi. Nếu hút ngón tay mình thì tốt hơn, cứ tiếp tục hút cho tới khi xuống mồ; chẳng hại gì, mà còn tốt hơn. Chẳng có độc hại gì thế nhưng như thế người ta sẽ nghĩ anh thật trẻ con, ấu trĩ, như thế người ta sẽ nghĩ điều anh đang làm thật ngu xuẩn. Nhưng vì cần đến nên nó phải có cái gì đó thay thế.
Và ở những nước mà người ta thôi cho bú mẹ thì việc hút thuốc tự nhiên thấy có nhiều. Đó là lý do tại sao người phương Tây hút nhiều hơn người phương Đông – bởi lẽ chẳng người mẹ nào còn sẵn lòng cho trẻ bú sữa nữa vì như thế thì vóc dáng sẽ mất. Vì thế ở phương Tây việc hút thuốc càng ngày càng tăng; ngay cả những đứa trẻ nhỏ cũng hút thuốc.
Tôi từng nghe được rằng một người mẹ nói với đứa con mình, “Mẹ không muốn hàng xóm mách cho mẹ biết là con bắt đầu hút thuốc đâu nhé. Hãy thành thật và bất cứ khi nào con bắt đầu hút thì hãy nói cho mẹ hay.” Đứa con nói, “Không phải bận tâm đâu mẹ, con đã thôi hút rồi. Cũng được một năm rồi, kế từ khi con bỏ hút. Giờ cũng được một năm rồi nên mẹ đừng có bận tâm, đừng lo lắng về chuyện đó.”
Những đứa trẻ nhỏ cũng hút thuốc, còn người mẹ thì không hề hay biết đó là vì vú mẹ đã bị tước đi mất.
Ở tất cả các cộng đồng người thổ dân thì một đứa trẻ bảy tuổi, hay thậm chí là tám, chín tuổi sẽ vẫn tiếp tục bú mẹ. Thế nên có một sự thỏa mãn đầy đủ và chuyện hút thuốc sẽ không cần thiết nữa. Đó là lý do tại sao trong các cộng đồng người thổ dân đàn ông chả hứng thú nhiều lắm tới bộ ngực phụ nữ; chẳng thành vấn đề sẽ có ai đó tấn công chúng. Chẳng ai nhìn ngắm ngực (phụ nữ) cả.
Nếu anh được cho bú mẹ mười năm không ngừng, anh sẽ phát ngán phát chán, anh sẽ nói, “Thôi đi được rồi đấy!” Nhưng mọi đứa trẻ đều bị tước đi vú mẹ quá sớm, và điều đó để lại một vết thương. Vì thế tất cả các quốc gia văn minh đều bị ám ảnh bởi ngực (phụ nữ). Ngay cả một ông già, sắp chết, cũng bị ám ảnh bởi ngực, bởi vú, vẫn tiếp tục tìm kiếm vú ngực.
Điều này xem ra thật điên rồ, và đúng là thế, nhưng cái lý do cơ bản thì ở đó – trẻ con phải được cho bú mẹ, nếu không chúng sẽ nghiện (vú mẹ), và cả cuộc đời chúng sẽ đi tìm cái đó.
Anh không thể bỏ hút thuốc một cách trực diện bởi lẽ nó có nhiều thứ liên quan, nhiều mối xác lập. Anh căng thẳng, nếu anh ngừng hút thuốc thì anh sẽ bắt đầu một cái gì đó khác, và có thế cái khác đó sẽ còn độc hại hơn. Đừng tiếp tục trốn tránh các vấn đề, hãy đối diện chúng. Vấn đề là ở chỗ anh đang căng thẳng, vì thế mục đích phải là làm thế nào để hết căng thẳng, chứ không phải là hút hay không hút thuốc.
Hãy thiền quán. Hãy thư giãn các căng thẳng của mình vào không trung mà không cần bất cứ đối tượng nào, hãy để cho sự thanh tẩy xảy ra. Khi anh không căng thẳng những điều này sẽ trở nên nực cười, ngớ ngẩn, và chúng sẽ rơi rụng. Thức ăn sẽ thay đổi, phong cách sống của anh sẽ thay đổi.
Nhưng điều tôi nhắc đi nhắc lại là mọi thứ tùy thuộc vào (bản thể) anh. Tính cách là thứ yếu, cách cư xử là thứ yếu, bản thể cốt yếu của anh mới là cái chính yếu. Đừng dành quá nhiều sự chú ý tới cái anh làm, hãy dành nhiều sự chú ý tới cái mà anh là; bản thể phải trở thành tiêu điểm, và hành vi thì nên để mặc cho bản thân nó. Khi bản thể thay đổi, hành vi thay đổi theo.
Còn gì nữa không? (Osho)
SAI LẦM NGHIÊM TRỌNG CỦA OSHO:ÂM TÁC ĐỘNG DƯƠNG MÀ DƯƠNG KHÔNG TÁC ĐỘNG ÂM.
-Osho cho là thức ăn không làm phát triển tâm linh, trí phán đoán...Và sự phát triển tâm linh sẽ làm thay đổi thói quen ăn uống.
Thức ăn không tạo ra sự khác biệt tâm tính.Thế giới ăn mặn ở phương Tây không khác gì cộng đồng ăn chay ở Ấn Độ.
Osho tập trung vào sự rèn luyện tinh thần, thiền quán và phủ nhận tầm quan trọng của sự chọn lựa thức ăn
-Osho đúng khi phát biểu tinh thần ( tâm linh ) tác động vật chất. Sự phát triển tâm linh cao sẽ tác động tới hành vi, cách ăn uống của người đó (ăn chay, ăn ít...).Nhưng Osho sai lầm khi khẳng định thức ăn không tác động tinh thần ("thức ăn không thể khiến anh thành người tâm linh", "việc ăn cái gì không tạo ra sự khác biệt nhiều" ).
Osho mất vì trụy tim năm ông 59 tuổi .10 năm cuối đời ông chịu nhiều đau khổ vì bệnh tật.
-TS Ohsawa nói con người là một thể thống nhất gồm thể xác và tinh thần. Tinh thần điều khiển thể xác và ngược lại thân xác khỏe mạnh hay ốm đau tác động tới tinh thần.
TS thường dẫn chứng lời Jesus: Chỉ cần một đức tin bằng hạt cải, bạn có thể bạn có thể dời núi , lấp sông, làm được những chuyện phi thường...TS cũng khẳng định sinh vật học, sinh lí học tác động tâm lí học, siêu hình học.Ăn đúng thì nhận thức đúng, tư duy đúng. Thức ăn quyết định số phận.Người ăn chay thường hiền lành hơn người ăn mặn…
27/11/2010 NVT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét