Originally posted by name:
Nhân tiện bác NVT post bài của Fred Pulver, tui cũng xin góp một bài của ông này về vấn đề chủng ngừa. Một loại vắc-xin thì chứa các dạng suy yếu của các tác nhân gây bệnh. Lý thuyết chủng ngừa hiện đại dựa trên công trình của một bác sĩ nông thôn người Anh tên là Edward Jenner (1749-1823). Bác sĩ Jenner phát hiện ra rằng các nông dân hằng ngày tiếp xúc với bò nuôi thường phát bệnh đậu mùa (loại ở thú nuôi), nhưng khó có khi nào phát bệnh đậu mùa ở người, một tai họa đối với châu Âu đã giết hại phần lớn dân số mỗi lần phát dịch. Bác sĩ Jenner đã lấy mủ từ các vết đậu mùa thú nuôi trên cánh tay của một người vắt sữa trẻ tuổi và đưa nó vào các vết cắt trên cánh tay của một người thí nghiệm – người đã phát bệnh đậu mùa ở người dạng nhẹ. Khi người này phục hồi, bác sĩ Jenner nhận ra rằng mình đã khám phá ra một cách để ngăn chặn căn bệnh mang tính chất tàn phá này. Y học hiện đại đẩy khái niệm này xa hơn bằng việc cách ly và làm suy giảm các vi sinh vật gây bệnh và nuôi cấy chúng vào chim, súc vật hay các mô của con người, hoặc trên trứng gà – là trung gian thường dùng nhất để nuôi cấy vắc-xin. Có một vấn đề với phương pháp này là các phân tử prô-tê-in từ trung gian dùng để nuôi cấy vắc-xin chứa các loại khác lạ đối với cơ thể con người. Nếu chúng ta ăn thịt động vật hoặc một quả trứng, nó được tiêu hóa (phá vỡ) thành các a-mi-nô a-xít đơn giản hơn trước khi đi vào dòng máu. Quá trình tiêu hóa trong hầu hết các trường hợp đều biến đổi các phân tử prô-tê-in sao cho chúng không kích hoạt một phản ứng miễn dịch khi ta ăn chúng. Chuyện này lại không phải là trường hợp đối với vắc-xin, do chúng được tiêm thẳng không qua tiêu hóa vào dòng máu, tại đó chúng được tuần hoàn đi khắp cơ thể. Khi cơ thể phát hiện ra sự hiện diện của các prô-tê-in khác lạ, một phản ứng miễn dịch được kích hoạt. các tế bào sát thủ (các tế bào máu trắng hay là các pha-gô-sai) liền đó được phái đi để xơi tái các tế bào chứa các prô-tê-in ngoại lai và các mảnh prô-tê-in. Quá trình này là con đường tự nhiên để bảo vệ cơ thể khỏi bị chết ngợp bởi các (vi) sinh vật xâm lăng rồi cuối cùng phải đầu hàng chúng. Nếu cơ thể sống sót, nó cũng sản xuất ra các mẫu, được gọi là các kháng thể, được dự trữ để bảo vệ cơ thể khỏi các cuộc tấn công trong tương lai của các vi sinh vật có mã gen tương tự. Quá trình này được gọi là đáp ứng miễn dịch tự nhiên và tạo ra sự miễn nhiễm tự nhiên. Sự miễn nhiễm tự nhiên như thế được tạo ra bằng cách cho phép cơ thể chịu đựng thử thách của một phản ứng miễn dịch đầy đủ trước (một) bệnh tật. Theo lý thuyết chủng ngừa, bằng cách cho cơ thể đối mặt với các mảnh prô-tê-in của các vi sinh vật gây bệnh mà một người đang tìm cách gây dựng tính miễn dịch với chúng, hệ thống miễn dịch được kích thích để tạo ra các kháng thể mà người đó lại khỏi phải chịu một phản ứng miễn dịch tự nhiên đầy đủ. Bằng cách đó, lý thuyết này cho rằng, người ta có thể hưởng được lợi ích của tính miễn dịch trước các rối loạn mà không phải chịu đựng việc bị ốm đau thực sự. Tuy nhiên, có hai vấn đề chính trong việc cố “đánh lừa” cơ thể chúng ta theo cách này. Các vấn đề là như sau: 1) Qua việc tiêm vắc-xin, trong cơ thể sẽ có các mảnh prô-tê-in của các vi sinh vật gây bệnh trôi nổi khắp nơi. Các mảnh prô-tê-in này đã bị làm cho suy yếu đi nên chúng sẽ kích hoạt một đáp ứng miễn dịch nhẹ. Tuy nhiên, cơ thể không phải lúc nào cũng được kích thích đủ để tạo ra một phản ứng cấp kỳ một cách thích hợp để tạo ra các kháng thể trong khi cũng còn phải phá hủy các mảnh prô-tê-in lạ nữa. Do vậy các mảnh prô-tê-in lạ (không bị xơi tái hết) này được hấp thụ vào trong các tế bào của cơ thể. Các tế bào T (T-cell), phát hiện rằng chúng có ở đó, nhưng không thể tới gần một cách trực tiếp, sẽ tấn công các tế bào cơ thể đang chứa chấp chúng. Điều này có thể dẫn tới rối loạn tự-nhiễm, như chứng xơ cứng thần kinh, viêm khớp hay ung thư, mà về bản chất là các chứng suy thoái gây ra bởi việc cơ thể cố tiêu diệt các tế bào có chứa các mảnh prô-tê-in lạ. Việc chủng ngừa có thể khiến người ta bị sốt cấp độ thấp, có thể kéo dài suốt cuộc đời do hệ thống miễn dịch cố công bất thành trong cả một giai đoạn dài để thải bỏ khỏi cơ thể các mảnh prô-tê-in còn sót lại từ các lần chủng ngừa từ lúc bé. Cuối cùng thì hệ thống miễn dịch bị suy yếu hay bị tàn phá bởi cuộc chiến kéo dài này và kết quả là các chứng suy thoái làm rối trí y học ngày nay. 2) Một nguy hiểm khác của việc chủng ngừa là sự kiện các prô-tê-in ngoại lai từ trung gian nuôi cấy, mặc dù đáng lý ra phải được lọc sạch trong quá trình sản xuất vắc-xin, có thể vẫn còn tồn tại trong vắc-xin. Bằng việc tiêm chúng vào, cơ thể sẽ phải phơi mình trước các mảnh prô-tê-in khác lạ khác (không phải của vi sinh vật gây bệnh), bản thân chúng cũng có thể bám chặt vào các mô cơ thể. Hệ thống miễn dịch vì thế được kích hoạt gắng sức tiêu diệt chúng. Một cơn sốt cấp độ thấp và cấp tính không rõ nguồn cơn do đó diễn ra để tiếp sức cho việc thải chúng khỏi cơ thể. Tuy nhiên, một lần nữa, phản ứng cấp độ thấp này thường cho thấy đều không đủ hiệu quả trong việc giải quyết vấn đề gây ra bởi việc tiêm các prô-tê-in lạ vào dòng máu. Phản ứng tự-miễn dịch kéo dài có thể dẫn tới kết quả cuối cùng là sự kiệt quệ (yếu đuối) và sự xuất hiện của nhiều chứng rối loạn mà y học hiện đại còn mù mờ chưa hóa giải được. Cách tốt nhất để tránh bệnh tật nói chung là ăn uống đúng đắn, ngủ đủ, cố đừng lo lắng hay làm việc thái quá, có đủ không khí trong lành, ánh sáng mặt trời và nước sạch để xây dựng và duy trì một hệ thống miễn dịch khỏe mạnh. Người ta cũng phải lấp đầy cuộc đời mình với các mối quan hệ yêu thương và vui hưởng một cuộc sống tinh thần dựa trên tình yêu thương. Thế thì khi người ta gặp phải các tác nhân vi sinh vật gây bệnh, hệ thống miễn nhiễm đã được kiện toàn đó của cơ thể sẽ bảo vệ cơ thể không phát các bệnh đe dọa tới tính mạng. Người ta có thể phải trải qua sự khó chịu, phiền toái khi hệ thống miễn dịch tấn công và đánh bại những kẻ xâm lăng, nhưng điều này sẽ chóng qua, để lại một cơ thể giờ đã miễn nhiễm tự nhiên với căn bệnh cụ thể đó và sẵn sàng để chiến đấu và vượt qua thành công bất kỳ sự đột biến (biến đổi) nào của căn bệnh trong tương lai. Một vấn đề lớn mà thế giới ngày nay phải đối mặt là sự tăng nhanh số lượng người mà hệ thống miễn dịch đã bị suy yếu do các lối sống không lành mạnh, điều kiện sống không lành mạnh, khói, ô nhiễm không khí, nước và thiếu ánh sáng mặt trời, và thậm chí do bởi việc chủng ngừa, được phát minh ra để giúp người ta khỏi các chứng rối loạn (bệnh), nhưng trong trường hợp của những người mà hệ thống miễn dịch đã suy yếu sẵn, thực sự có thể chất thêm một thách thức, gánh nặng mà những người này chẳng hề cần đến.(FRED PULVER- BẠN JUSTME VN sưu tầm) CON TÔI CHẾT VÌ KHÔNG TIÊM CHỦNG ! Nhân đọc bài viết Tại Sao Việc Chủng Ngừa Phòng Bệnh Lại Có Thể Gây Nguy Hại Cho Sức Khõe Của Bạn - của tác giả Fred Pulver - nhắc nhớ cho tôi một kinh nghiệm đau thương mà suốt cuộc đời còn lại của tôi không dễ gì quên được. Tôi sẽ tự truyện mà không phê bình hay phản luận mà là trình bày sự ngu dốt của mình để qua đó người khác có thể học hỏi : Tôi có các đứa con lần lượt được sinh ra vào các năm : 1) Lương Long Đức sinh năm 1969, hiện là Dược Sỉ tại Úc. 2) Lương Phụng Tiên sinh năm 1971, đã đổi tên là Tess và lấy họ chồng là Huỳnh (Tess Huynh), hiện là Bác Sĩ chuyên khoa về mắt (ophthalmologist) tại Úc. 3) Lương Long Hiển sinh năm 1972, hiện là Kỹ Sư Điện tại Úc. 4) Lương Long Khánh sinh năm 1973, hiện là thương gia trong ngành buôn bán lẽ. 5) Lương Long Như sinh năm 1975 và mất sau đó khoảng 6 tháng,cũng trong năm 1975. Khi bà xã tôi vừa mang thai các đứa con : Đức, Tiên, Hiễn đều được tôi đích thân lên viện Pasteur Sài Gòn mua các loại thuốc chủng ngừa cho các bà mẹ vừa mang bầu gồm các loại ngừa : đậu mùa, ho gà, uốn ván, bạch hầu.....và đã được chủng ngừa rất đầy đủ trong các tháng thứ ba, tư và năm sau khi mang bầu. Khi mang thai cháu Khánh vào đầu năm 1973 thì đến tháng thứ ba, cái thai nó hành bà xã tôi dữ quá : làm cho bà xã tôi vừa đau đớn vô cùng, vừa ói mữa triền miên......chúng tôi đi khám các Bác Sĩ ở Cần Thơ và sau cùng là lên Sài Gòn tìm đến Bác Sĩ chuyên về Sản Khoa Trần Đình Đệ đều được cho biết là phải giải phẫu, bỏ cái thai thì mới cứu được mẹ vì cái thai đang đè trên đùm trứng làm cho đùm trứng sưng lên không chữa được và đây là nguyên nhân vật lý (đè) chứ không phải nguyên nhân khác (như nhiễm trùng chẳn hạn thì có thể dùng Trụ Kháng Sinh để chữa)......sau đó chúng tôi thử áp dụng GLMM số 7 và số 6 thì thấy bệnh giảm và hết cho đến khi sinh cháu Khánh...... Vui mừng khôn tả vì cứu được đứa con mà Tây Y đòi phải bỏ nó mới cứu được mẹ, tôi đã không áp dụng chích ngừa cho bà xã khi mang thai cháu Khánh mà trước đây tôi lại tin rằng đây là sự miễn dịch tự nhiên; sau này tôi mới hiểu rõ hơn là vì trước đây một năm bà xã tôi đã chích ngừa khi mang thai cháu Hiễn nên sự miễn dịch được tạo ra do chích ngừa một năm trước đó vẫn còn hiệu lực cho cháu Khánh. Tôi cũng được đọc một tài liệu về sự Chủng Ngừa giống hệt bài viết Tại Sao Việc Chủng Ngừa Phòng Bệnh Lại Có Thể Nguy Hại Cho Sức Khõe Của Bạn của Fred Pulver; tôi tin tuyệt đối vào bài viết mà quên đi lời dạy của người xưa là "khi bạn đọc sách mà tin tuyệt đối vào sách thì thà bạn không đọc tốt hơn"; cho nên vào cuối năm 1974 khi bà xã tôi mang thai cháu Như, tôi không đồng ý cho bà xã tôi chích ngừa và tin tuyệt đối vào sự miễn dịch tự nhiên do thực dưỡng mang lại ! Tiếc thay khi cháu Như ra đời vào đầu năm 1975 thì cháu mắc bệnh bạch hầu, chúng tôi đã áp dụng thực dưỡng để chữa trị cho cháu nhưng không lành bệnh, đến chừng cháu được 6 tháng tuổi, chúng tôi mang cháu đến bệnh viện tư của Bác Sĩ Diêu ở Cần Thơ, sau vài hôm cháu trở nặng rồi chết, lúc đó Bác Sĩ Văn là con trai trưởng của Bác Sĩ Diêu không tìm ra bệnh. Dù gì đi nữa thì niềm tin vào Thực Dưỡng của tôi là bất biến vì sự lợi ích lớn lao của nó; tuy nhiên cái sai lầm của tôi ở chổ này : niềm tin của tôi không phải là niềm tin của vợ con tôi, của thân nhân tôi, của người khác mà tôi đi truyền bá....mỗi người tiếp cận thực dưỡng tự học hỏi, tìm tòi và khi ứng dụng thì điều xãy ra cho chính mình không nhất thiết sẽ xãy ra cho người khác. Khi đọc sách thì đừng tin 100% mà nên tự kiểm nghiệm bản thân khi ứng dụng. Tôi viết lại bài tự thuật này là một phần cho bài viết trước đây của tôi khi có người đặt câu hỏi có nên chích ngừa hay không trên trang web thực dưỡng này. Sẽ có người cho tôi là sai lầm khi đọc bài trước của tôi, sau đó đọc bài Tại Sao Việc Chủng Ngừa Phòng Bệnh Lại Có Thể Gây Nguy Hại Cho Sức Khõe Của Bạn của Fred Pulver mà không đọc bài này của tôi. Tôi cũng tin rằng việc gì cũng có hai mặt trái và phải của nó, bất kỳ việc hữu ích nào cũng có cái bất lợi của nó, nếu bạn không lạm dụng việc chích ngửa thì việc chích ngừa không gây hậu quả nghiêm trọng; nếu bạn không lạm dụng bất kỳ Tây Y, Đông Y hay Thực Dưỡng thì bạn là người Thực Dưỡng chân chính, hữu ích cho chính mình, gia đình, xã hội và hơn hết là bạn không gây ra những cái chết không đáng chết cho người khác !(Lương Trùng Hưng) VIỆC CHỦNG NGỪA CÓ LỢI ÍT NHƯNG GÂY HẠI NHIỀU -Tiêm chủng cứu được nhiều người thoát khỏi dịch bệnh. -Tuy nhiên, tiêm chủng vi phạm luật tuyển trạch tự nhiên ( kẻ mạnh thì tồn tại và kẻ yếu sẽ bị tiêu diệt), tạo ra thế hệ những người yếu đuối -Những người bị tiêm chủng có hệ miễn dịch kém và có nguy cơ mắc các bệnh rối loạn miễn nhiễm: viêm khớp, ung thư, xơ cứng thần kinh... -Các protein của các vi sinh vật tiêm chủng và các protein ngoại lai từ quá trình nuôi cấy lan tràn khắp cơ thể người bị tiêm chủng không bị tiêu diệt hết ,ẩn nấp trong các tế bào, tạo ra trận chiến kéo dài, cuối cùng làm suy yếu cơ thể... -Cách hay nhất là ăn uống, sinh hoạt theo trật tự thiên nhiên thì thoát khỏi mọi dịch bệnh mà không cần tiêm chủng. 27/11/2010 NVT NẾN CHỦNG NGỪA NẾU KHÔNG BIẾT TD QUOTE(justmevn @ Dec 5 2010, 04:53 PM) Đúng, thế mới nói, vì lo sợ cái chết đến với một số người nào đó mà người ta đã làm suy yếu cả thế hệ, hay cả nhân loại bằng chương trình tiêm chủng rầm rộ. Bài viết của Fred Pulver cũng có từ "có thể", chứ không khẳng định là lúc nào cũng gây hại. Và người ta cần tuân thủ thực dưỡng để được khỏe mạnh hơn là dựa vào chủng ngừa. Còn khi người ta không tuân theo Thực dưỡng, thì việc tiêm chủng là có lợi, ở chỗ là đa số giữ được mạng sống (có một số thiểu số vì tiêm chủng mà chết thì cũng có, vắc-xin thì cũng có xác suất), còn có khỏe mạnh thì chả nói được. Cứ như người Tây Tạng ấy, vừa mới đẻ hon hỏn đem ra suối nước lạnh ngắt để tắm. Đứa nào qua được thì là đứa khỏe mạnh, đứa nào không qua thì đành chịu, vì yếu đuối thì khó sống với điều kiện thời tiết, địa lý của Tây Tạng được. Còn cái thứ ba nữa là phần số, duyên nợ. Cái này thì có người tin người không.(Justmevn) TIÊM CHỦNG LÀM TRẺ SUY YẾU Con tôi hồi 5 tháng tuổi (1988) được tiêm chủng (bạch hầu, uốn ván, sởi...) thì 3 ngày sau con tôi mắc bệnh sởi và mất 10 ngày mới hết bệnh. 2 đứa con sau này đều trốn tiêm chủng và uống vitamin A. Hiện nay tuổi tiêm chủng của trẻ là 10 tháng tuổi.Sau khi được tiêm chủng (28/8/2010) thì cháu tôi đau bệnh liên tục (sốt, ho ,viêm họng...) và giảm cân trong khi trước đó thì cháu khỏe mạnh lên cân liên tục. 8/12/2010 NVT CON ĐƯỜNG GIẢI THOÁT BẰNG PPTD CÓ MẤY NGƯỜI THEO?!?!?! Muốn giải thoát thì phải xã bỏ mọi ức chế...Muốn xã bỏ thì phải có từ bi, bác ái, công bằng...Muốn có từ bi, bác ái, công bằng thì phải thực hành PPTD trong đời sống hàng ngày một cách nghiêm túc... Nhưng thực hành PPTD mà chỉ dừng lại ở chỗ TRỊ BỆNH mà không biết tới mục tiêu tối hậu của PPTD thì thật đáng tiếc!!!Con đường giải thoát bằng TD có mấy người theo !!! 2/12/2010 NVT LÀM SAO TĂNG CƯỜNG KHẢ NĂNG ĐỀ KHÁNG, MIỄN DỊCH CỦA CƠ THỂ ? Cơ thể khỏe mạnh thật sự có khả năng đề kháng , miễn dịch cao chống lại mọi chất độc hại, vi trùng xâm nhập vào cơ thể chủ yếu qua đường ăn uống và chịu đựng được khí hậu thay đổi bất thường ( nóng , lạnh thay đổi đột ngột). Người yếu hay người già thường bị ngã bệnh khi trời quá nóng hay quá lạnh. Cách ăn GLMM số 7 gia tăng khả năng đề kháng, miễn dịch của cơ thể. Người ăn GLMM số 7 có những năng lực kì diệu: -Cơ thể thải độc mạnh mẽ. Mọi chất độc bị thải ra dưới các dạng: phân, nước tiểu, mồ hôi, đàm nhớt… -Phản ứng nhạy bén cực kì của cơ thể khi người áp dụng GLMM số 7 ăn phải thực phẩm nhiễm hóa chất hay quá âm, quá dương như: lạnh sống lưng, vọp bẻ, RLTĐ,nhức đầu, chóng mặt,tim đập nhanh, khó tiêu,mờ mắt… -Khả năng chịu nóng, chịu lạnh rất tốt. -Sức làm việc dẻo dai hơn người bình thường, làm không biết mệt… Sức đề kháng, miễn dịch của người phi TD rất kém. Rất nhiều người phi TD , khi bệnh quá nặng, tới giai đoạn cuối thì cơ thể mới báo động… quá muộn…chỉ còn chờ chết… Trên thị trường có rất nhiều loại thuốc quảng cáo tăng cường hệ miễn nhiễm cơ thể, thực chất chỉ là sự thổi phồng, phóng đại quá mức nhằm mục đích kinh doanh, bán hàng,… PPTD Ohsawa thực sự gia tăng sức đề kháng ,miễn dịch của cơ thể, trong đó PT 7 có hiệu quả cao nhất. GLMM số 7 sẽ phát huy tác dụng mạnh mẽ khi chúng ta ăn ít, uống ít, nhai kĩ… 2/12/2010 NVT ĂN SỐ 7 COI CHỪNG ĐỨT TAY, ĐUI MẮT…Originally posted by name:Tôi nhiều lần khẳng định là không thèm để ý đến bất kỳ bài viết nào sai sự thật, thổi phồng quá đáng một cách sai lầm về GLMM số 7, nhất là cho người mới đến với thực dưỡng hay người bệnh nặng cầu mong dùng thực dưỡng để phục hồi sức khõe và sinh lực; tuy nhiên nếu tôi không lên tiếng thì sẽ có vô số người mới đến với trang web này sẽ ngộ nhận, sẽ lầm tưởng rằng các bài viết loại này của các tay cố chấp, cực đoan. giáo điều.....là đúng sự thật. Tôi cũng không thèm phê bình, nhận định hay có ý kiến phản luận của mình cho mất thời giờ. Bây giờ tôi xin tự truyện : Tôi biết đến Thực dưỡng từ năm 1973, tôi mày mò đọc các sách báo lúc bấy giờ do nhà sách Anh Minh của gia đình ông Ngô Thành Nhân phát hành. Vì hầu hết sách báo đều đề cao GLMM số 7, nên tôi cũng áp dụng GLMM số 7 nhiều lần, và cũng như cô Diệu Hằng : lên bờ, xuống ruộng, trèo lên tụt xuống, bầm dập hết chổ nói, chứng kiến biết bao cái chết không đáng chết và hoàn toàn không cần thiết cho việc phổ biến Thực Dưỡng......riêng bản thân thì bệnh tật tuy có giảm nhưng dây dưa khổ sở vô cùng, con người thì mất hầu hết sinh khí, đi đứng như người cỏi trên, đi xe gắn máy thì bị té ngã đã đành, đi xe đạp cũng té ! Đau ốm thì không dứt hẳn mà trái lại nó cứ lui tới thăm viếng thường xuyên (chắc là gần giống bạn Huynh Doan); mặc dù vậy, niềm tin về GLMM số 7 của tôi không hề suy giảm ! Nhưng cái may lại đến với tôi : năm 1978 tôi sang Úc định cư, vì hoàn cảnh của cuộc sống lúc đó, tôi đã xa rời Thực Dưỡng một thời gian, sau đó có dịp đọc các sách Thực Dưỡng mới của các môn đồ và đồng môn vĩ đại của tiên sinh Ohsawa như Herman Aihara, Michio Kushi và Noboru B. Muramoto cũng như vô số các bài viết trong tạp chí Thực Dưỡng hiện đại (Macrobiotic Today); tôi bèn thử áp dụng, và trước sự kinh ngạc của tôi, nó vô cùng hữu hiệu, nhất là người mới đến với Thực Dưỡng hay người bệnh nặng cầu mong dùng Thực Dưỡng để chửa lành : Thực Dưỡng hiện đại chuyển hóa nhanh hơn, dể dàng hơn (nếu so với GLMM số 7), người bệnh không bị xáo trộn quá nhiều về thể chất và tinh thần, không bị phản ứng nguy hiểm và nhất là không gây chết người một cách không cần thiết ! Từ khi áp dụng Thực Dưỡng hiện đại đến bây giờ tôi có nhiều bạn bè yêu mến hơn, không cực đoan quá khích, không ích kỹ mù quáng, tấm lòng rộng mở hơn, biết yêu thương tha nhân, đứng trước các mâu thuẩn cá nhân hay giao tế công cộng tôi thường tự đặt mình vào hoàn cảnh của họ xem mình nghĩ gì và muốn làm gì ! Câu nói thuộc nằm lòng "Kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân" tạm hiểu là "cái gì mình không muốn thì đừng làm cho người khác" đã được tôi nhũ lòng phải thay đổi lại thành ra "cái gì mình muốn hãy cố gắng làm cho người khác". Tôi dám đứng đầu trước mọi khó khăn, dám làm cho cơ thể ngộ độc rồi dùng thực dưỡng hiện đại chửa lành một cách dể dàng ! Và quan trọng hơn : mặc dù tôi ăn uống không chuẩn mực và chính xác như trước đây mà lạ lùng thay từ ngày tôi áp dụng thực dưỡng hiện đại đến giờ không hề bị đau ốm hành hạ hay tái phát triền miên ! Tôi cũng xác nhận lại là tôi từng viết trên trang web này : nếu bạn là người thực dưỡng có kinh nghiệm thì GLMM số 7 cũng giống như bạn mặc đồ vest (quần áo lớn, trang phục đại lễ) có thắt cà vạt, NHƯNG bạn đừng nên khuyên người mới đến với thực dưỡng hay bị bệnh nặng áp dụng GLMM số 7, vì họ giống như người chưa có quần áo lót, chưa có cái quần tây, chưa có cái áo sơ mi (nghỉa là họ đang trần truồng), VÀ bạn khuyên họ cứ thắt cà vạt và mặc áo lớn (ngộ nghĩnh quá phải không bạn ?). Bác Minh Vinh thì ví rằng GLMM số 7 giống như hạt Minh Châu quý giá, phải cất kỷ, giấu kỷ trong túi áo; bạn mà để cho người phi thực dưỡng đụng tới hay ngó thấy là đứt tay, đui mắt liền (ngay tức khắc).(Lương Trùng Hưng) VÌ SỢ ĐỨT TAY NÊN KHÔNG DÙNG DAO?!?!?! -Trong âm có dương và trong dương có âm.Có lợi nào mà không ẩn chứa cái hại? Cách ăn số 7 có các lợi ích vô cùng to lớn .Những người TD mong muốn mau giải thoát, BN muốn mau hết bệnh mà không áp dụng số 7 thì thật đáng tiếc!!! Lợi càng lớn thì hại càng cao nếu không hiểu biết. Hãy hiểu rõ lí thuyết thì áp dụng GLMM số 7 thì bạn sẽ thấy 1 ngày ăn theo số 7 là 1 ngày hạnh phúc, 1 ngày chiến thắng bản thân mình. Càng nhiều ngày số 7 , tinh thần, ý chí mình càng được nâng cao. -Rất nhiều người đang thực hành số 7, ăn ra bị phản ứng,hoảng sợ nhảy qua Tây Y, Đông Y bị đui mắt, đứt tay...TS Ohsawa đã chỉ dạy trong quyển PP TRƯỜNG SINH VÀ ĐẠO THIỀN: trong lúc áp dụng PPTD nếu thấy kết quả không mĩ mãn thì phải mau chóng quay lại số 7 trong vài tuần tới vài tháng. Bị phản ứng do ăn ra thì ăn vô số 7 nghiêm túc và ăn ít hoặc nhịn ăn ngắn ngày uống trà gạo ... thì làm sao mà đứt tay, đui mắt, tử vong !?!?!? Tóm lại bám theo TS Ohsawa triệt để sẽ được cứu, còn từ bỏ ngài giữa chừng sẽ có nguy cơ tử vong. 7/12/2010 NVT CÁCH ĂN SỐ 7 KHÔNG THÍCH HỢP CHO NGƯỜI MỚI THEO TDOriginally posted by name:
Cái khó của người mới bắt đầu TD đối với GLMM là nhai kỹ, tâm lý, phản ứng thải độc, người ngòai nói ra... Do đó có thể lợi ko bằng hại (tùy người). Giống như trẻ con mà mới bắt đầu học xài dao thì cho xài dao cùn thôi, đừng đưa dao bén mà rất nguy hiểm.
Còn thâm niên như bác Trung thì đâu có gì e ngại?
Ngòai ra, cháu nghĩ GLMM số 7 ko hợp cho người phải "bươn chải" - vì họ thường "phóng tâm" ra ngòai khi ăn.(Marhaba)
CÓ 10 CÁCH ĂN, HÃY CHỌN CÁCH ĂN THÍCH HỢP VỚI MÌNH:
-TS Ohsawa chỉ dạy 10 cách ăn , BN có thể chọn cách ăn nào thích hợp với mình nhất. Cách ăn càng cao thì hiệu quả càng lớn. Sự lựa chọn cách ăn tùy thuộc ý chí và quyết tâm của BN . Trong thực tế, những BN nặng và những người mới theo TD lại dễ dàng áp dụng số 7 hơn là những người TD lâu năm. TS Ohsawa đã nói cách ăn số 7 là cách ăn dễ nhất và khôn ngoan nhất vì không cần phải điều chỉnh nhiều. Cách ăn rộng thì dành cho các cao thủ TD có nhiều kinh nghiệm hiểu rõ các món ăn âm hay dương.Các đại gia như thầy Phù Chí Thuận, Ngô Ánh Tuyết, Huỳnh Văn Ba, ĐĐ Thích Tuệ Hải, Lương Trùng Hưng, Trần Ngọc Tài...thường không theo số 7.
-Tuy nhiên TS khuyên muốn đạt hiệu quả cao thì số 7 là giải pháp tối ưu.
-Ăn đúng PPTD thì phải ăn ít, uống ít, tiểu ít lần, phân không dính hậu môn...Đây là các tiêu chuẩn rất khó thực hiện...Chúng ta cần phấn đấu, cần rèn luyện nhiều hơn nữa...Chính bản thân TS Ohsawa đã đạt trí tuệ siêu việt lại là người nghiện thuốc lá (xem quyển HAI NGƯỜI THƯỢNG CỔ DU LỊCH ÂU TÂY) và uống rượu Whiski như uống nước (từ giữa năm 1963 tới giữa năm 1964- 5/1965 TS qua VN thì ngài đã từ bỏ rượu và thuốc lá)
8/12/2010 NVT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét