Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2013

Thư giãn



Ông bà xưa có câu:

Kính chồng Đắc Thọ
Sợ chồng sống lâu
Nể chồng bớt ưu sầu
Để chồng lên đầu là ... trường sinh bất tử
Chồng hỏi mà nói xạo là ... trời đất bất dung
Chê chồng lung tung là ... ngậm máu phun người
Gặp chồng mà không cười là ... có mắt không tròng
Để chồng phiền lòng là ... tru di tam tộc
Chồng sai mà hằn học là ... trời đánh thánh đâm
Chồng gọi mà ngậm câm là ... lòng lang dạ sói
Để chồng nhịn đói là ... tội nhân thiên cổ
Để chồng chịu khổ là ... đại nghịch bất đạo
Trốn chồng đi "ăn vụng" là ... tứ mã phanh thây
Chồng hát mà khen hay là ... anh hùng thức thời
Khen chồng hết lời là ... thuận theo thiên ý!

--------------
Có người nghĩ mình hạnh phúc khi có nhiều người xung quanh yêu thương mình nhưng họ đâu biết họ là người bất hạnh khi nhận ra mình chẳng biết yêu thương ai cả!
--------------
- Em có 1 tin vui và 1 tin buồn anh muốn nghe tin nào trước ?
- Tin vui trước đi
- Em có baby !
- Trời ! Tuyệt ! Thế tin buồn là gì ?
..
..
..
..
..
..
- Baby không phải của anh

-------------
trong facebook
1. Copy dòng dưới
@+[190326487708508:0]
2. Dán vào làm bình luận
3. Xoá dấu "+"
4. Enter đi nào :x

-----------
Có một câu chuyện hay, tạm gọi là "triết lý cục kẹo", chuyện là thế này: "Mỗi ngày bạn đều cho một đứa trẻ ăn kẹo. Bạn làm điều ấy rất thường xuyên và vui vẻ. Đứa trẻ ấy cũng có vẻ rất yêu bạn. Mỗi ngày thấy bạn, nó đều cười tươi và chạy đến nhận kẹo.

Nhưng rồi một ngày, bạn xoa đầu nó và bảo: "Hết kẹo rồi". Bỗng dưng bạn thấy nó rất khác. Nó gào ầm lên rằng bạn keo kiệt, bạn xấu xa. Hoặc nó đi khắp nơi để nói xấu bạn.

Triết lý cục kẹo có nghĩa là khi bạn cho ai khác một thứ gì, nhiều khi họ sẽ không nghĩ ấy là món quà, họ nghĩ đó là bổn phận, là trách nhiệm. Và khi bạn không cho thứ mà họ muốn nữa, họ sẽ lập tức trở mặt thôi. Với nhiều người, cho dù bạn có cho họ kẹo mỗi ngày, thì họ cũng chỉ nhớ có mỗi một ngày mà bạn đã không cho..."

-----------
Một nhà diễn thuyết nổi tiếng đã bắt đầu buổi nói chuyện của mình bằng cách đưa ra tờ giấy bạc trị giá 20 đô la. Trong gian phòng có 200 khán giả, anh ta cất tiếng hỏi: "Ai muốn có tờ 20 đô la này?".
Những bàn tay bắt đầu giơ lên. Anh ta nói tiếp: "Tôi sẽ đưa tờ 20 đô la cho bạn - nhưng điều đầu tiên, hãy để tôi làm việc này!"
Anh ta vò nhàu tờ 20 đô la. Sau đó, anh ta lại hỏi: ""Còn ai muốn tờ bạ......c này không?". Vẫn có những bàn tay đưa lên.
"Ồ, vâng, nó sẽ như thế nào nếu tôi làm thế này?" - nói rồi anh ta quẳng nó xuống sàn và giẫm giày lên. Sau đó, anh ta nhặt tờ bạc lên, bây giờ trông nó đã nhàu nát và dơ bẩn. "Nào, ai còn muốn có tờ bạc này nữa?". Vẫn còn những bàn tay đưa lên
"Những người bạn của tôi, tất cả các bạn phải học một bài học rất giá trị. Không có nghĩa gì đối với những việc tôi làm với đồng tiền, bạn vẫn muốn có nó bởi vì nó không giảm giá trị. Nó vẫn có giá trị là 20 đô la. Nhiều lần trong cuộc sống của chúng ta, bạn bị rơi ngã, bị "vò nhàu" và bị vẩn đục bởi những quyết định mà chúng ta làm và những hoàn cảnh đến với chúng ta. Chúng ta cảm thấy hình như chúng ta trở nên vô giá trị; nhưng không có nghĩa lý gì những gì đã xảy ra, bạn sẽ không bao giờ mất đi giá trị của mình. Dù thế nào đi nữa, bạn cũng là vô giá với những người yêu thương bạn. Giá trị của cuộc sống chúng ta được quyết định không phải do những gì chúng ta làm hoặc người mà chúng ta quen biết, mà bởi... chúng ta là ai.
Bạn thật đặc biệt - đừng bao giờ quên điều đó!

-----------

Không có nhận xét nào: