Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013

PHƯƠNG PHÁP OHSAWA CỨU MẠNG TẬP 6 C

CÔ NGỌC TRÂM CHỦ TRANG WEB “THUCDUONG.VN” SẼ CẮT BỎ CÁC BÀI VIẾT CỦA NVT NẾU CỨ TIẾP TỤC PHÊ PHÁN LUNG TUNG LÀM HẠI CHO THẾ HỆ MAI SAU
Ông Ngô Ánh Tuyết khuyên tôi từ hơn nửa năm nay, rằng nên bỏ diễn đàn đi để cho cái kiểu ăn nói của bác Trung hết với ông Lương Trùng Hưng lại tới với tôi (có thời gian thì với thầy Tuệ Hải)... diễn ra để KHOE con người và cái hiểu của ông Trung trên diễn đàn này.
Tôi không là ai cho nên ai khéo chiều tôi bây giờ để móc hết ruột tôi? "tôi" và "của tôi" đều sinh ra KHỔ, cho nên bác Trung hồ đồ bảo là ai đó khéo chiều tôi thì móc hết ruột tôi ra là bị vi phạm vào chuyện không còn là Thực dưỡng nữa, bác tha hồ nói tới Thực dưỡng và giá trị của nó trên diễn đàn này, nhưng bác đã "gán" cho tôi những đức tính như thế thì bác tự nên xem lại thái độ của mình có được chân chánh không? và nói thế để làm gì? đạt được mục đích gì?
Nếu bác Trung mà đồng ý tới một trong những trường thiền của Miến hay Thái Lan để học thêm cho mở rộng hiểu biết rằng con đường Thực dưỡng mà bác cho "như thế mới đúng là TD" là một tà kiến (thiếu sự hiểu biết chân chánh để khai mở tuệ giác có sẵn) thì tôi xin đài thọ vé máy bay đi về và giúp cho bác ấy được toại nguyện đặt được trí phán đoán siêu xuất; trường thiền Pa Auk người ta ăn cơm lứt ngày một bữa... và người ta tu chứng vào các bậc thiền ... có người đạt tới bát thiền... còn bác TRung ăn số 7 rồi đi nhận xét lung tung về người này người kia... và chê bai tất cả thì liệu có ai đi theo con đường của bác?
Đức Phật nhìn thấy mấy người luyện thần thông để bay qua sông; Đức Phật bảo chuyện đó chỉ cần mấy xu là đi thuyển qua rồi việc gì mà phải luyện kiểu đó?
Tôi khuyên bác Trung nên đi đo chất lượng máu hàng năm và đi đo chỉ số IQ hàng năm để chứng minh rõ ràng con đường của bác chọn là con đường ĐÚNG NHẤT để cho các thế hệ trẻ có thêm một con đường hạnh phúc đích thực, bác đã không làm như thế, nghĩa là bác tiến hóa bằng đức tin "của bác" chứ không thèm biết tới khoa học làm gì...
Bác đã vi phạm luật của con người tối thiểu cũng phải hiểu là nếu không còn loanh quanh ở hạt gạo nữa mà LAN (âm) ra các lĩnh vực khác của đời sống mà không luận theo âm và dương là đã bị sa lầy vào chỗ phân hơn thắng bại và lại còn rủ rê những người khác trên diễn đàn này vào PHE của bác cho nó MẠNH hơn.
Tôi làm gì cũng dâng hiến lên Tam Bảo và các bậc thầy (trong đó có tiên sinh Ohsawa) cho nên bất cứ ai chửi bới tôi đều không thể có gì động được tới TÔI. và khó chịu với tôi tức khó chiu với những bậc trưởng thượng mà tôi tôn kính.
Thầy của tôi nhỏ hạ hơn những bậc cao hạ, cho nên trong trường thiền thầy vẫn phải ngồi "chiếu dưới"...
Trong ngành Thực dưỡng, dầu ai "tai to mặt nhớn" cỡ nào cũng vẫn chỉ là chiếu dưới của ông Ngô Ánh Tuyết (truyền nhân của Thực dưỡng nước nhà). Mà ông Tuyết khuyên tôi bỏ diễn đàn này đi, tôi đã không nghe nhời của ông, có lẽ nay nên như thế cho nó khỏe mạnh con đường Thực dưỡng.
Nếu bác Trung không thay đổi quan điểm về tôi, cũng như bác Hưng... cũng như thầy Tuệ Hải thì xin từ nay sẽ cắt những bài của bác Trung trên diễn đàn này vì nó động chạm tới người khác và không có lợi cho những thế hệ con em của chúng ta.
Thay vì nói tới giá trị của hạt gạo trong đời sống về cả tinh thần lẫn thể chất... thì bác lại đi xâm phạm tới uy tín của người khác và ăn nói theo cái kiểu đó thì con cháu hết đường mà lần.
Chắc chắn thế hệ trẻ nó sẽ không ăn số 7 mà nó theo dõi diễn biến của việc hai bên đối chát nhau nhiều hơn là việc nên ăn theo cách nào, bác Trung nên luôn nhớ điều đó... người hạnh phúc là người có thể ăn bất cứ thứ gì, và chấp nhận bất cứ ai chửi ta với niềm vui hoan hỉ...
Bác chưa có niềm vui toát ra trong các bài viết của bác về bác Hưng, thầy Tuệ Hải, cũng như về tôi cũng như về cuộc sống, cuộc sống đích thật là một niềm vui, ai không vui là lỗi bởi tại họ... mỗi khi tôi vào SG nhiều người rên với tôi về mấy ông "số 7" bảo thủ và cực đoan... nay điều đó lại tiếp tục diễn ra, chính ông Tuyết cũng bảo tôi là mấy tay số 7 cực đoan và hẹp lượng (anh nói với tôi từ 1986). Tôi cũng chưa thấy người số 7 nào thường làm phước để tạo phước. HỌ thích chê người khác hơn là khen... và thích khoe khoang sự hiểu biết của họ, họ không có sự hài lòng lớn... cho nên chê người khác cho nó hả giận... nếu thấy ai đó bố thí cúng dường hay cho ra dầu bất cứ kiểu gì cũng là cho ra thì nên tùy hỉ công đức của họ: càng cho ra nhiều bạn càng lắm hạnh phúc... hãy chọn những việc, những người xứng đáng để cho ra, vì bạn gieo chỗ nào thì bạn gặt chỗ đó...
Không phải ăn số 7 rồi đi chê người, chê đúng thì là thầy, còn chê sai thì là cái gì?
Muốn tạo phước, cần làm 10 điều:
1. Bố thí
2. Trì giới
3. Tham thiền
4. Khiêm hạ, cung kính
5. Phục vụ
6. Chia sẻ phước báu
7. Tùy hỉ
8. Nghe Pháp
9. Thuyết Pháp
10. Chuyển tà kiến thành chánh kiến.
Chúng ta làm gì cũng phải nhắm tới 10 cái đích này thì mới tạo được phước báu.
Còn nói động chạm tới những tính nết không có thật của người khác thì không tạo được phước báu tí nào... cho nên nếu bác Trung không thay đổi nhận thức của bác: không có khả năng chuyển tà kiến thành chánh kiến thì xin bác nhớ cho là bác đã gieo những chủng nhân xấu cho chính bác.
Mong bác Trung sớm đi đo chất lượng máu và đo chỉ số IQ hay đo theo cái cách nào đó... để con cháu có đường mà thoát khổ giống như bác thì tốt hơn. Họ sẽ bắt chước bác về mọi phương diện: nào là ăn số 7 và nào là ăn xong đi kiếm chuyện gây lộn với những người chí ít là phải mang ơn họ mới đúng.
Biết ơn bác Trung cho tôi cơ hội để tôi con tâm tôi đã đạt được "bát phong bất động" trước ngoại cảnh chưa, ha ha...
Tôi nhớ tới điều ông NAT khuyên bỏ diễn đàn nhưng tôi chưa bỏ... để tôi có đề mục mà coi tâm phản ứng tử tế hay mất dạy với thiên hạ. Tôi luôn được dạy dỗ đúng đắn. Để cho người khác "chửi" mình, moi móc mình, ăn nói sóc óc... cũng là để dẹp bản ngã và tiêu nghiệp ác trong quá khứ.
Các bạn đừng sợ bị chỉ trích, bị coi thường hay bị vu oan, tất cả đều là sản phẩm của cõi Ta Bà... nó cũng chính là giáo Pháp cao quí...
Tri ân, tri ân.
Bác Trung nên làm sẵn hộ chiếu, nếu đủ duyên tôi sẽ thỉnh mời bác đi chơi một vòng.
Và để cho bác hiểu rằng làm sao cho một vị thiền sư nổi tiếng tiếp cận và khoái ăn gạo lứt... mới là những chuyện đáng làm... nếu ngài thấy giá trị của gạo lứt là toàn thể thiền sinh của ngài sẽ được ảnh hưởng làm sao, mà thiền sinh của ngài ở khắp mọi nơi... thầy tôi đã khoái ăn gạo lứt rang, thầy vẫn biết giá trị của gạo lứt nhưng để nhai cơm lứt thì thầy thầy không khoái bằng nhai gạo lứt rang với vừng... thế là nhờ công phu tu tập tôi đã lần ra cái chìa khóa để gạo lứt đến với mọi người, thấm vào trong tận cùng chỗ KHOÁI cảm của con người... nhờ thế mà thế giới được thêm niềm an vui.
Ngày nay số 7 không còn là con đường lý tưởng mà là siêu số 7: nhai gạo lứt rang với vừng rang mới là đỉnh.
Lúc nào và ở đâu bạn cũng có thể thực hành được dễ dàng mà không phiền toái cho bạn và mọi người...
Mỗi khi bạn nhai gạo lứt rang bạn lại có thể chia sẻ ngay lập tức cho người bên cạnh... tôi mang theo mấy chai gạo lứt rang, tôi rủ bạn bè cùng nhai... mấy bà bên cạnh thấy thơm quá cứ kháo nhau... tôi bèn quay qua mời họ...
Đi đâu tôi cũng mang theo gạo lứt rang để chia sẻ với bá tánh: nhất là khối các vị sư... những người đã từ bỏ nhà cửa ruộng vườn, tình cảm gia đình để sống một cuộc sống mãnh liệt hơn, cao quí hơn và sảng khoái hơn... những bậc tu hành nguyên thủy rất thanh tịnh cũng như rất là tử tế với nhau...
Người như bác Trung mà chỉ cần nhiếp tâm đúng Pháp là vào các tầng thiền nhanh chóng và khai mở trí tuệ có khi không cần tới 7 năm như bác nghĩ đâu nhé.
Chị bạn tôi ăn cơm lứt chỉ hơn 1 năm mà vào bát thiền... vậy cần gì tới 7 năm?
Sao lại không chịu tiến hóa theo một kiểu khác như bác Trung suy nghĩ?
Tại sao?
________Ngọc Trâm_________

Bác VĂn Trung:
Cám ơn Bác rất nhiều. Những chia sẻ của Bác giúp cháu cảm thấy hiểu Bác nhiều hơn trước.
Bác nói đúng, cháu phải công nhận như vậy. Nhưng dường như phương pháp thực dưỡng chỉ áp dụng được đối với con người, đem lại an lạc hạnh phúc cho con người. 
Còn Đạo Phật thì đem lại an lạc , cho tất cả chúng sinh trong đó có con người. 
Không biết bác có tin vào các thế giới khác với thế giới con người không, như thế giới của địa ngục , atula, trời. Ở đó có rất nhiều chúng sinh khác. Liệu phương pháp thực dưỡng có thể áp dụng được cho họ không ạ?. Phương pháp thực dưỡng có lẽ hiện giờ chỉ áp dụng được trong một phạm vi hẹp, đó là thế giới của loài người.
Không biết bác có đọc các câu chuyện về các con vật có linh tánh, đến nghe pháp không? Ví dụ về các con rắn đến nghe kinh chẳng hạn, hay con trồn đến nghe kinh , rồi rất nhiều chuyện khác. Bác có kiến giải gì , hay có suy tư gì về những sự việc như vậy. Những con vật thực sự có linh tánh.
Rồi câu chuyện của mẹ Ngài Mục Kiền Liên. Liệu phương pháp thực dưỡng có thể cứu Mẹ của Ngài Mục Kiền Liên từ trong địa ngục lên cõi trời không ạ? Bác có suy tư gì về chuyện này không ạ.
Bác đồng ý đi Miến đi Bác, được đi du lịch miễn phí. Đúng là một sự may mắn mà phương pháp số 7 mang lại. Một sự giao lưu, Bác đem phương pháp số 7 đến với Đạo Phật và ngược lại. Một sự kết hợp tuyệt vời.
Bác cho cháu hỏi thêm một số điều , có thể câu hỏi hơi ngây ngô:
- Trường hợp những người bị tâm thần liệu có thể áp dung phương pháp số 7 để chữa được không ạ, Bác có nhiều kinh nghiệm trong thực dưỡng Bác có thể chia sẻ thêm một chút được không ạ.
- Trường hợp ung thư thực quản liệu có thể chưa khỏi bằng phương pháp số 7 không ạ? Bác có thê chia sẻ một chút được không ạ?

TRẢ LỜI BẠN HOME VÀ CÔ NGỌC TRÂM:
-Ung thư thực quản, bị bệnh tâm thần...đều chữa được bằng PPTD. Theo lí thuyết thì ăn đúng quân bình thì dòng máu nhiễm độc sẽ trở nên trong sạch . Máu sạch sẽ làm các tế bào bệnh hoạn trở nên khỏe mạnh tức là tất cả các bệnh đều được trị lành.Đối với ung thư thực quản, thì nên súc Dentie mỗi ngày từ 5 tới 10 phút
-PPTD vẫn có tác dụng đến động vật và thực vật. Mèo, chó ăn cơm lứt với nước tương TD sẽ hiền lành ,khôn ngoan và không bệnh
-Nếu mẹ ngài Mục Kiền Liên áp dụng TD nghiêm túc thì chắc chắn bà sẽ thoát khỏi đia ngục và lên cõi trời vì không có pháp môn nào khó bằng PPTD và đồng thời cải tạo con người triệt để như PPTD
-Về việc đi sang các chùa ở Miến Điện, Thái Lan, chúng tôi xin cảm ơn cô Trâm rất nhiều vì đã sẵn sàng đài thọ vé máy bay...Tuy nhiên, mỗi người có một niềm tin của họ.Không thể nào bảo một tín đồ Phật giáo vào tu thử tại một đền thờ Hồi Giáo trong 7 ngày tới 10 ngày với các bữa ăn mặn được phục vụ mỗi ngày...và phải thực hành lễ nghi cúng kiếng 5 lần/ ngày.Một tín đồ Thiên Chúa Giáo không thể nào đến chùa Phật Giáo để ngồi Thiền Định 6 tới 10 giờ/ ngày trong 1 tuần lễ.
-Ăn số 7 đòi hỏi ý chí của người TD không phải ai cũng theo nổi. Có 10 cách ăn của TS Ohsawa ,ta hãy chọn cách nào thích hợp với mình nhất. Tuy nhiên cách ăn càng cao thì trí tuệ phát triển càng tốt.
-NVT xin lỗi đã xúc phạm đời tư của cô Trâm khi nói : người nào khéo chiều cô sẽ ăn hết gia tài của cô. Chúng tôi xin rút lại câu nói đó.
-Cô Trâm yêu cầu NVT đo chất lượng máu hàng năm, đo chỉ số IQ hàng năm. Nếu NVT không làm những điều đó thì bị cáo buộc vi phạm luật con người tối thiểu.Cô Trâm hãy yêu cầu những điều đó với các người TD như Ngô Ánh Tuyết, Huỳnh Hữu Trân, Nguyễn Minh Thái, ông Hai Nhứt, thầy Phù Chí Thuận, ông Minh Vinh,thầy Tuệ Hải...nếu họ không làm thì sẽ ghép họ vào tội gì???
-Bây giờ cô Trâm nói thẳng sẽ cắt bỏ các bài viết của NVT vì cô cho là cách phát biểu của NVT có hại cho thế hệ sau.Chúng tôi rất tha thiết góp ý trên diễn đàn này. Nhưng thà từ bỏ diễn đàn còn hơn bẻ cong ngòi bút.
26/6/2010 NVT
Bác Văn Trung:
Tiếc quá bây giờ cháu mới biết thông tin này. Anh họ cháu vừa mới mất hôm kia, hôm qua đưa tang. Anh ấy phát hiện bệnh năm 2009. Anh ấy bị ung thư thực quản.

Cháu cũng có một người em họ bị mắc bệnh tâm thần. Có thể do học nhiều quá vì hình như năm lớp 12 em ấy mới bị mắc bệnh này, hoặc có thể em ấy bị chó dại cắn và tiêm nhiều thuốc văc xin , thông tin này cháu cũng nghe không được chính xác lắm. Chỉ biết trước kia em ấy vẫn bình thường, em ấy bây giờ bị nhốt trong một cái nhà ( cái cũi nho nhỏ). Không biết liệu phương pháp của Bác có giúp được em ấy không. 
Bác cho cháu hỏi chi tiết , kỹ hơn một chút là phương pháp số 7 có thể chữa khỏi hẳn bệnh ung thư thực quản, hay là chỉ duy trì được vài năm ạ? Cháu có đọc thêm, trong diễn đàn một số tư liệu , thì phương pháp thực dưỡng chỉ làm ngừng sự phát triển của bệnh, và giữ mãi như vậy trong một thời gian dài.
Bác cho cháu hỏi thêm một chút liệu áp dụng phương pháp thực dưỡng vào nhà tù, có nghĩa là cho tù nhân thực hành phương pháp thực dưỡng liệu có hiệu quả không ạ. Và họ sẽ trở thành người tốt không ạ? Có thể họ vẫn còn nói dối, liệu có hiệu quả không ạ.
Bác có thể cho một quy trình cụ thể về phương pháp số 7 không ạ:
Ví dụ: Cháu xin lấy một cách thức thực hành như sau đây được không ạ:
Sáng :ăn gạo lứt muối mè, tương 
Trưa :ăn gạo lứt muối mè tương
Chiều: ăn gạo lứt muối mè tương
Khi ăn thì phải nhai 200 lần trước khi nuốt.
Và còn thời biểu cho việc nhịn ăn nữa ạ?
Gạo lứt ở đây là gạo lứt rang giống như của cô Trâm có được không ạ. 
Hay là gạo lứt nấu. Và trước khi nấu có cần phải ngâm nước 2 sôi 3 lạnh không ạ. Vì cháu đọc được ở đâu đó , gạo ngâm trong nước một thời gian , thì trong gạo sẽ có những enzine rất quý. enzine được sinh ra trong quá trình mọc mầm của gạo. 
Cho cháu thắc mắc thêm một chút xíu: ăn như thế liệu có thiếu chất dinh dưỡng không ạ, vì không ăn rau xanh, hoa quả liệu có thiếu vitamin không ạ.
Muối mè ở đây: có thể dùng muối iot với vừng có phải không ạ, vừng thì rang lên sau đó giã nhỏ trộn với muối iot có được không bác. Trong muối vừng có lạc không ạ?
Cháu rất mong bác quan tâm, và chia sẻ.
Bác có thể cho một liệu pháp cụ thể đối với người bị ung thư thực quản chẳng hạn như hàng ngày họ sẽ phải làm gì, ăn uống , đi lại ra làm sao không ạ?
Và bác có thể cho một liệu pháp đồ điều trị người bị bệnh tâm thần bằng phương pháp thực dưỡng được không ạ?
Bác cho cháu mở rộng những luận cứ của Bác một chút ạ:
Thực sự được tham vấn bác qua diễn đàn và được Bác và Cô Trâm , cũng như các thành viên trong diễn đàn chia sẻ , cháu thấy mình quả thật là may mắn. Cháu không phản đối Bác, cháu chỉ mở rộng thêm một chút thôi ạ. Bác cho rằng những người ăn theo phương pháp số 7 se được mọi người xung quanh yêu quý, cháu có một thắc mắc nho nhỏ, dường như Cô Trâm có một chút bất đồng nho nhỏ và cảm thấy không dễ chịu lắm . Và cả Bác Lương Trùng Hưng nữa , dường như Bác Vân Trung và Bác Lương Trùng Hưng không có một sự đồng thuận lắm. Và theo lý thuyết thì Bác Vân Trung sẽ phải được Cô Trâm và Bác Lương Trung Hưng yêu quý mới phải chứ ạ? Bác Văn Trung có kiến giải gì về điều này không ạ? Chỉ là một chút thắc mắc nho nhỏ, mong Bác quan tâm.

TRẢ LỜI BẠN HOME:
-Bạn hãy nghiên cứu cho thật kĩ cơ chế trị bệnh của PPTD thì bạn sẽ không có những thắc mắc như bạn vừa nêu lên.ĂN ĐÚNG LIÊN TỤC SẼ CHUYỂN HÓA DÒNG MÁU BỊ NHIỄM ĐỘC TRỞ NÊN TRONG SẠCH, QUÂN BÌNH. MÁU SẠCH TRỊ LÀNH BỆNH CỦA TẾ BÀO. BN SẼ KHỎI BỆNH HOÀN TOÀN NẾU THỜI GIAN ĂN TD NGHIÊM TÚC ĐỦ LÂU.THÊM VÀO ĐÓ, PPTD TÁC ĐỘNG MẠNH MẼ ĐẾN TÂM LÍ. VÔ MINH BỊ ĐẨY LÙI, THAM SÂN SI SẼ KHÔNG CÒN, TỪ BI HỈ XÃ PHÁT SINH...MỘT CON NGƯỜI MỚI TRÀN ĐẦY HẠNH PHÚC SẼ XUẤT HIỆN.
-Hãy thực hành số 7 vì gạo lứt là thượng phẩm. Nó gần sát mức quân bình cả ÂM lẫn DƯƠNG.Tây Y và 1 số người TD cho số 7 là thiếu chất, người bị bệnh nặng trầm kha không nên theo...BN nặng được khuyên theo số 6 tức là dùng 10% rau củ.Nhưng rau củ ÂM sẽ phá DƯƠNG lực của gạo lứt làm bệnh kéo dài lâu lành. Chúng tôi biết có BN u tuyến tiền liệt ăn số 6 được 25 tháng mà không hết bệnh. 
-Cách ăn trị bệnh đòi hỏi BN ăn đói (vì ăn quá no thì hệ tiêu hóa bị trì trệ sẽ làm bệnh nặng thêm dù là ăn số 7). Ăn ít uống ít sẽ làm bệnh mau lành.Ăn 1 bữa/ ngày càng tốt.Nên nhịn ăn 3,4 ngày, uống trà gạo lứt trước khi áp dụng số 7
-Có thể ngâm gạo 4,5 tiếng thì cơm lứt mềm hơn. Tuy nhiên ngâm gạo tới 22 tiếng thì không tốt vì gạo sẽ ÂM hơn mà BN lại cần DƯƠNG lực trị bệnh.
-Muối iot có hóa chất không nên dùng, hãy dùng muối hầm .Muối và vừng rang chung ăn ngon hơn rang riêng.Khi rang chung, muối và vừng sẽ hút nhau.Muối bọc ngoài sẽ giữ trọn vẹn hương vị của vừng bên trong.Lạc không dùng trị bệnh vì nó ÂM.
-Cốm gạo rang rất tốt cho BN ÂM vì nó DƯƠNG
-Trong thời gian trị bệnh,BN làm việc, hoạt động càng nhiều càng tốt vì hoạt đông thì DƯƠNG sẽ làm bệnh mau lành, nhưng đừng thái quá.
-Tôi bị rất nhiều người ghét thậm tệ vì tội nói thẳng, nói thật. Nhưng sau đó họ hiểu ra và không còn giân hờn nữa.Vì CÓ PHẢN THÌ MỚI CÓ THÀNH . PHÊ VÀ TỰ PHÊ LÀ ĐIỀU HẾT SỨC CẦN THIẾT ĐỂ TIẾN BỘ VÀ THẤY ĐƯỢC SỰ THẬT .Đức Phật dạy hãy nghi ngờ mọi thứ ngay cả những gì Phật nói. TS Ohsawa cũng khuyên hãy PHÊ BÌNH thẳng thắn tất cả các sách của TS, hãy nghiên cứu, tìm hiểu VÔ BIÊN chớ đừng thờ lạy VÔ BIÊN.Chúng ta thì làm ngược lại không dám phê phán vì sợ phạm thượng, mất đoàn kết, bị trù dập...
Thầy Tuệ Hải lúc đầu kết tội NVT là người tâm địa xấu xa vì đã phê bình lung tung làm hại phong trào dưỡng sinh. Nhưng sau đó anh Tân (người quay phim, làm đĩa cho thầy) nói thầy thông cảm anh Trung và mời chúng tôi lên chùa dự lễ giỗ TS Ohsawa 2010.Vì chúng ta là người thì phải có sai lầm.Chúng tôi phê bình cái xấu, nhưng hết sức trân trọng cái tốt của họ.Tất cả đều là con của Thượng Đế nên phải thương yêu nhau.
Mọi bài viết trên diễn đàn đều bị phê phán khen chê. Nhờ đó chúng ta thấy vấn đề ở nhiều góc độ khác nhau.Từ đó chúng ta thấy được sự thật.Tuy nhiên,có những sự bất đồng quan điểm giữa NVT và cô Trâm, anh Lương Trùng Hưng vẫn chưa giải quyết được vì cách ăn khác nhau sẽ có các kiến giải khác nhau.
27/6/2010 NVT
Cháu thường xuyên vào diễn đàn này để học hỏi. Mấy hôm nay khi đọc được mục này Cháu giật mình... và không biết sẽ nên có ý kiến gì không. Cháu chỉ có vài suy nghĩ đơn giản:
1, Diễn đàn này rất cần thiết vì nó đã và đang giúp ích cho nhiều người.
2, Không riêng gì Chú Trung mà Cháu cũng đã từng nghe Bác Hai Nhứt và một số người nữa nói rằng tiên sinh Oshawa là người cao nhất. Cháu thiết nghĩ đây là một sự so sánh rất khập khiễng. Cháu tin rằng nếu ai có nghiên cứu về Phật Pháp kỹ và sâu sẽ có suy nghĩ khác hơn khi so sánh thế này. Để theo được TD hay đi theo con đường Phật dạy đều cần sự "giác ngộ " của bản thân chứ hoàn toàn không thể áp đặt được.
3, Số 7 ngày nay chắc gì tốt như số 7 thời tiên sinh còn sống? Lúa gạo ngày nay trồng trên đất bạt màu, luôn có phân bón và thuốc trừ sâu, kể cả mè cũng vậy. Cháu thấy hầu như ai ăn số 7 cũng rất xanh xao. Nếu như tiên sinh Oshawa sống đến ngày hôm nay chắc gì tiên sinh không thay đổi cách nhìn về số 7 khi mọi thứ đã thay đổi và dịch chuyển? 
4, Là con người thì cháu nghĩ ai cũng có tính " tham ăn" . Vì vậy Cháu rất tôn trọng và nể phục những người ăn TD, nếu ăn số 7 thì cháu càng nể phục họ hơn! Đặc biệt ăn số 7 để giải thoát , để đi cao hơn vào thế giới tâm linh ( chứ không phải để trị bệnh ) thì càng quý giá! Nhưng với người phàm như cháu đây thì đa số người ăn TD chỉ mong được 1 sức khỏe tốt là quá đủ. Cháu cũng đang chờ kết quả 7 năm số 7 của Chú TRung sẽ ntn để học hỏi thêm. Cháu nghĩ TD Việt Nam chấp nhận sự khác biệt trong quan niệm và cách ăn và người ăn TD có quyền lựa chọn cách mà mình thích phù hợp với điều kiện và hoàn cảnh của họ.
Cháu rất mong là Chú Trung cùng với những cánh chim đầu đàn trong TD : Cô TRâm, Chú Hưng, Chú NAT, Chú Thìn.... sẽ luôn là những ngọn đèn sáng để cho mọi người noi theo trên con đường TD đầy hạnh phúc nhưng cũng lắm thử thách này!
(Bài viết của bạn DUONGSINH2008)

PHIỀN NÃO (NHỮNG VẤN ĐỀ DO TÂM TẠO RA)
(Bài giảng của Sayadaw U Jotika)
The following is a personal note from the respected Sayadaw U Jotika to one of his followers regarding a life that has many problems.

** ** **

You are right when you said, “Life is full of problems.”
Bạn đã đúng khi nói "Cuộc đời thì đầy những vấn đề”


Life is full of problems.
Cuộc sống là những vấn đề.

From the time you are born, you have problems. Problems are natural. We just need to find the best ways to solve them.
Từ khi bạn sinh ra, bạn đã có những vấn đề. Những vấn đề là điều tự nhiên. Chúng ta chỉ cần tìm cách tốt nhất để giải quyết chúng.

There are natural problems and man made problems.
Có những vấn đề thuộc về tự nhiên và có những vấn đề "nhân tạo".

For natural problems we find natural ways to solve them.
Với những vấn đề tự nhiên, chúng ta tìm những cách tự nhiên để giải quyết chúng.

But we are making problems. How do we solve problems that we are making?
Nhưng chúng ta đang tạo ra vấn đề. Làm sao để giải quyết những vấn đề mà chúng ta đang tạo ra.

First we must see clearly that we are making these problems.
Trước tiên, chúng ta phải thấy rõ ràng rằng chúng ta đang tạo ra những vấn đề này.

The mind that makes problems and the mind that sees we are making problems are not the same type of mind.
Cái tâm tạo ra vấn đề và cái tâm nhìn ra được chúng ta đang tạo ra vấn đề là hai loại tâm khác nhau.

The mind that makes problems has no awareness/ mindfulness, no wisdom.
Cái tâm tạo ra vấn đề thì không có tỉnh giác/ chánh niệm, không có trí tuệ.

The mind that sees that we are making problems has awareness and wisdom.
Cái tâm nhìn ra được chúng ta đang tạo ra vấn đề thì có chánh niệm và trí tuệ.

We cannot solve the problem with the same type of mind that made it.
Chúng ta không thể giải quyết vấn đề bằng chính loại tâm đã tạo ra chúng.

We need a mind that is mindful and therefore wise to see the problem and solve it.
Chúng ta cần cái tâm có chánh niệm, và do đó có trí tuệ để nhìn ra được vấn đề và giải quyết nó.

When we see that the mind is making problems – just seeing it solves most of the problems.
Khi chúng ta nhìn ra được cái tâm đang tạo ra những vấn đề - chỉ nhìn vậy thôi cũng đủ giải quyết hầu hết những vấn đề này.

When we don’t make problems we have only natural problems to solve. Then we will find that more than 90% of the problems are gone. Just because we are not making them anymore.
Khi chúng ta không tạo ra vấn đề, chúng ta chỉ cần giải quyết những vấn đề tự nhiên. Và ta sẽ thấy rằng 90% vấn đề biến mất. Chỉ vì chúng ta đang không tạo ra chúng nữa.

With the rest of the 10% of the problems to solve, we are not so burdened anymore. We can solve them or just live with them.
Với 10% vấn đề còn lại cần giải quyết, ta không còn quá nặng gánh nữa. Chúng ta có thể giải quyết hoặc là sống chung với chúng.

If you are carrying 100 pounds and then you drop 90 pounds, with only 10 pounds to carry now, you are not so burdened. You can carry it.
Nếu bạn đang vác 100 pao* và sau đó bạn đặt xuống 90 pao, thì với 10 pao còn lại phải vác, bạn không còn nặng gắng nữa. Bạn có thể vác được nó. (*: 1 cân Anh ~ 0.45kg)

With a mind that does not create more unnecessary problems, life is not so burdensome. You can travel very light.
Với một cái tâm không còn tạo ra những vấn đề không cần thiết, cuộc sống không còn là gánh nặng nữa. Bạn có thể sống rất nhẹ nhàng.

There are two kinds of burdens.
Có hai loại gánh nặng

The burden of the body. And the burden of the defilements.
Gánh nặng của thân. Và gánh nặng của phiền não.

We need to keep the body healthy. So, we eat, we protect our body from excess heat or excess cold. We rest when we are tired. We sleep. When we get sick we get medical treatment. All that is burden of the body. But it has a limit.
Chúng ta cần giữ cơ thể khỏe mạnh. Vì thế, chúng ta ăn, chúng ta bảo vệ cơ thể khỏi nhiệt độ quá nóng hoặc quá lạnh. Chúng ta nghỉ khi mệt. Chúng ta ngủ. Khi bị bệnh, chúng ta có sự chăm sóc y tế. Tất cả đều là gánh nặng của thân. Nhưng nó có giới hạn.

Healthy food is not so expensive.
Thực phẩm lành mạnh thì không quá đắt.

It is unhealthy food which is more expensive. Cigarettes are very expensive. Wine is very expensive. And many other things which we don’t need to eat or drink or use are very expensive. Clothes that keep you healthy are not so expensive.
Thực phẩm không lành mạnh thì tốn kém hơn. Thuốc lá thì rất đắt. Rượu cũng rất đắt. Và rất nhiều thứ khác mà chúng ta không thực sự cần để ăn hay uống thì đều rất đắt. Quần áo để giữ cho cơ thể khỏe mạnh thì không quá đắt.

We can stay healthy without much difficulty. With modern medical treatment it is not difficult to cure most of the diseases.
Chúng ta có thể giữ sức khỏe mà không quá khó khăn. Với điều trị y tế hiện đại, không quá khó để chữa trị phần lớn bệnh tật.

But the burden of the defilements have no limit.
Nhưng gánh nặng của phiền não thì không có giới hạn.

Greed has no limit. We can never really satisfy greed. No matter what we do to satisfy greed it is never enough. Only wisdom can put a limit to greed.
Tham lam không có giới hạn. Chúng ta không bao giờ có thể thực sự thỏa mãn được tâm tham. Bất kể những gì ta làm để thỏa mãn tâm tham, nó không bao giờ là đủ cả. Chỉ có trí tuệ mới có thể đặt được giới hạn cho sự tham lam.

Greed cannot solve the problem it has created. It is a mind without greed that can solve the problems greed has created.
Tham lam không thể giải quyết vấn đề mà nó tạo ra. Chính cái tâm không tham mới có thể giải quyết vấn đề mà tham lam đã tạo ra.

Pride, conceit, anger, envy, jealousy all create problems.
Sự ngã mạn, tự phụ, giận dữ, ghen tị, đố kị đều tạo ta vấn đề.

Anger cannot solve the problems it has created. It is a mind without anger that can solve the problems anger has created.
Sân hận không thể giải quyết vấn đề mà nó tạo ra. Chính cái tâm không sân mới có thể giải quyết vấn đề mà sân hận đã tạo ra.

Pride cannot solve the problems it has created. Envy, jealousy cannot solve the problems they have created.
Ngã mạn không thể giải quyết vấn đề mà nó tạo ra. Ghen tị, đố kị không thể giải quyết vấn đề mà nó đã tạo ra.

A mind without greed, anger, pride, envy, jealousy, a mind that is mindful and wise can see the problems clearly and solve them too.
Một cái tâm không có tham lam, sân hận, ngã mãn, ghen tị, đố kị, cái tâm có chánh niệm và trí tuệ để có thể nhìn rõ vấn đề và có thể giải quyết nó nữa.

Therefore to live a good life,
Do đó hãy sống một cuộc đời tốt đẹp,

to live a life which is not so burdensome; to travel light,
hãy sống một cuộc đời mà không quá nặng gánh; sống nhẹ nhàng,

to live with joy, we must live mindfully.
để sống với niềm vui, chúng ta cần sống chánh niệm.

When you are mindful you are more creative in living.
Khi bạn sống chánh niệm, bạn đang sống sáng tạo hơn.

Mindful living is the best way of living.
Chánh niệm là cách sống tốt nhất.
(Giảng sư SAYADAW U JOTIKA)
GÓP Ý CỦA NVT:
-Theo bài giảng này ,trong con người luôn luôn có 2 TÂM: tâm chánh niệm và tâm tà niệm. Tâm tà (là tâm bất tỉnh giác, tham lam, ngã mạn ,ganh ghét, sân hận...) tạo ra phiền não. Tâm chánh niệm nhìn ra phiền não thì phiền não biến mất và chúng ta phải luôn luôn giữ tâm chánh niệm. Cả cuộc đời chúng ta là phải làm sao giữ tâm chánh niệm không bị lấn áp bởi tâm tà niệm
-Nguồn gốc phiền não là gì? Tại sao tâm tà cứ liên tục tạo ra vấn đề?Chúng ta chỉ giải quyết phần ngọn. Làm thế nào để tâm tà không tạo ra vấn đề?Giảng Sư không đề cập tới điều này.
Theo TS Ohsawa, nguồn gốc thực sự của phiền não là cái ĂN.Ăn đúng tạo ra dòng máu trong sạch và ăn sai tạo ra dòng máu ô nhiễm. Dòng máu ô nhiễm này khiến tâm tà phát sinh ra vô số vấn đề. Dòng máu trong sạch làm tâm chánh niệm thăng hoa, tham sân si tự nó tiêu diệt không cần quán tưởng gì cả.
Vậy ăn đúng thì phiền não biến mất, chúng ta sẽ được hạnh phúc mà không cần quán tưởng . Còn ăn sai thì phiền não xuất hiện và ta phải quán tưởng ngày đêm...suốt cả cuộc đời...
1/7/2010 NVT

Theo TS Ohsawa, nếu ĂN ĐÚNG thời gian đủ lâu, thì trí tuệ con người sẽ tiến đến giai đoạn cao nhất là TRÍ PHÁN ĐOÁN TỐI CAO( TRÍ PHÁN ĐOÁN SỐ 7) cón ĂN SAI thì trí tuệ có thể bị tụt xuống tới hàng thấp nhất TRÍ PHÁN ĐOÁN MÁY MÓC, MÙ QUÁN( TRÍ PHÁN ĐOÁN SỐ 1)
-Theo Phật Giáo, mọi tai họa, bệnh tật, khổ đau...đều do ÁC NGHIỆP trong quá khứ và cách giải quyết là phải tạo THIỆN NGHIỆP (bố thí, trì giới, tụng kinh, niệm Phật, trì chú, tham thiền, nhập định, nghe pháp, giảng pháp...)và thực hành BÁT CHÁNH ĐẠO, TỨ DIỆU ĐẾ.
Theo TS Ohsawa, tất cả các khốn khổ trên cõi đời này đều do nguyên nhân duy nhất là VI PHẠM TRẬT TỰ VŨ TRỤ của chính ta hay người mẹ thân yêu đã sinh ra ta. Nói cách khác, sự ĂN UỐNG SAI đã làm cuộc đời ta khốn khổ và cách giải quyết cực kì đơn giản là phải ĂN ĐÚNG THÌ SẼ ĐƯỢC HẠNH PHÚC.Hãy thực hành đúng lời dạy của TS thì chúng ta sẽ đi đến sự giác ngộ, giải thoát...
2/7/2010 NVT

LÀM VIỆC VỚI PHÁP(Sayadaw U Jotika)

Working Work with Dhamma - Làm việc cùng Pháp

*****

Following is a meassage from our honoured teacher and good friend Sayadaw U Jotika for those lay people (and monks!) who are working, and trying to integrate dhamma into their work-life. 
Sayadaw U Jotika is a Myanmar monk, whose words have been compiled into several books that have been extremely well received, including ‘Snow in the Summer’ and ‘Map of the Journey’.

Work 
Công việc


Our work must be an expression of our best ability and our best attitude.
Công việc cần phải là sự thể hiện khả năng và thái độ tốt nhất của chúng ta.

Our work shows what kind of a person we are. Your work shows who you are.
Công việc thể hiện con người chúng ta. Công việc cho thấy ta là ai.

Why do I work? There are many reasons.
Tại sao tôi làm việc? Có rất nhiều lý do.

I do things because I am interested in doing them. Some of those things I called work and some others I called play or hobby. 
Tôi làm việc vì tôi thích thú được làm việc. Có một số tôi gọi là công việc, và số khác tôi gọi là thú vui hay sở thích.

For me hobby and work overlaps. Reading is my hobby, and it is also work. Writing is my hobby and writing is also work. 
Với tôi, sở thích và công việc thì đan xen. Đọc là thú vui, và nó cũng là công việc. Viết lách là thú vui, và nó cũng là công việc.

I write about the things that I really love. I express what I really feel, what I really believe and practice. Therefore it is self-expression.
Tôi viết về những thứ mà tôi thực sự yêu mến. Tôi bộc lộ những gì tôi thực sự cảm nhận, những điều tôi thực sự tin tưởng và thực hành. Do đó nó là sự tự biểu lộ.

Our work should be self-expression. If we don’t express ourselves in what we do, it becomes very boring. Work becomes boring if we do it just because of the money we get from it.
Công việc nên là sự tự biểu lộ. Nếu chúng ta không biểu lộ bản thân qua những gì ta làm, nó trở nên rất nhàm chán. Công việc sẽ trở nên nhàm chán nếu ta làm vậy chỉ vì tiền.

When I really express myself in my work I feel happy. I get energy. After working I feel relaxed.
Khi tôi thực sự biểu lộ bản thân trong công việc, tôi thấy hạnh phúc. Tôi có năng lượng. Và sau khi làm việc tôi thấy thư giãn.

When you work with the best of your ability and attitude you don’t lose anything. 
Khi bạn làm việc với khả năng và thái độ tốt nhất, bạn không mất bất cứ thứ gì cả.

You give the best of you and therefore you get the best. And by giving the best you become a better person, that is really what you get. What you get is ‘what you are.
Bạn cho đi điều tốt nhất, và do đó bạn nhận được điều tốt nhất. Và bằng cách cho đi điều tốt nhất, bạn trở nên tốt hơn, đó là điều bạn thực sự nhận được. Bạn nhận được điều bạn sẽ trở thành. 

Whatever you do, you do it to honor yourself. Your work must be a way of showing respect to your self.
Bất cứ thứ gì bạn làm, bạn làm chúng để trân trọng bản thân. Công việc của bạn cần phải là một cách để thể hiện sự tôn trọng chính bạn.

By looking at the way you work I can tell how much self-respect you have. And how much you honor yourself.
Bằng việc nhìn cách bạn làm việc tôi có thể nói mức độ tự trọng bạn có. Và mức độ trân trọng bản thân của bạn.

If you cheat you loose self-respect. If you loose self-respect you loose everything.
Nếu bạn lừa gạt bạn sẽ đánh mất sự tự trọng. Nếu bạn đánh mất sự tự trọng, bạn mất tất cả.

There are many misfortunes in our lives, but the worst of them is loss of self-respect.
Có rất nhiều điều không may mắn trong cuộc đời, nhưng điều tệ nhất là đánh mất sự tự trọng.

If you don’t do your work with the best of your ability you are dishonoring yourself.
Nếu bạn không làm việc với khả năng và thái độ tốt nhất, bạn đang không trân trọng chính mình.



Spiritual Practise
Sự thực hành tâm linh




Your work gives you joy when it becomes part of your spiritual practise.
Công việc sẽ cho bạn niềm vui khi nó trở thành một phần trong sự thực hành tâm linh của bạn.

Work as spiritual practise? Yes, it can be. Every thing we do can become our spiritual practise.
Làm việc như là một sự thực hành tâm linh? Đúng, điều đó có thể. Mọi thứ đều có thể trở thành sự thực hành tâm linh của chúng ta.

Work is an opportunity to express our noble nature. It is a testing ground.
Công việc là một cơ hội để biểu lộ bản chất cao thượng của chúng ta. Nó là một nơi thử nghiệm.


Work can be a Spiritual Practise
Công việc có thể là sự thực hành tâm linh

Tennessee Williams said, “I’m really alive when I’m working.”
Tennessee Williams đã nói "Tôi thực sự thấy sống động khi tôi làm việc"

If you can say the same, you are living a wonderful life.
Nếu bạn cũng có thể nói như vậy, bạn đang sống một cuộc sống tuyệt vời.

We work many hours a day. On average, people these days work for at least 10 hours a day which include talking about work on the telephone and reading materials related to your work.
Chúng ta làm việc nhiều giờ trong một ngày. Trung bình, mỗi người làm việc ít nhất 10 giờ một ngày, bao gồm cả thời gian thảo luận về công việc qua điện thoại và đọc các tài liệu liên quan đến công việc.

If we don’t find meaning in what we do what a waste of life that would be.
Nếu chúng ta không tìm thấy ý nghĩa trong những điều ta làm thì đó thực sự là một sự lãng phí cuộc sống lớn lao.

If we don’t become alive when we work we are half dead.
Nếu chúng ta không trở nên sống động khi làm việc, chúng ta sẽ chết mòn.

By work I mean doing anything worthwhile. Doing anything productive. 
Tôi muốn ám chỉ công việc là bất cứ thứ gì giá trị. Làm bất cứ thứ gì hữu ích. 

Therefore even volunteering is a kind of work. It is not a job. But it is work. Job and work are not always the same.
Do đó ngay cả tình nguyện cũng là một loại công việc. Nó không phải là một nghề. Nhưng nó là công việc. Công việc và nghề nghiệp thì không phải lúc nào cũng giống nhau.

If we express ourselves in what we do it is our work. If we don’t express ourselves in what we do it is only a job.
Nếu chúng ta biểu lộ bản thân qua những điều ta làm thì đó là công việc. Nếu ta không biểu lộ bản thân qua những điều ta làm thì đó chỉ là một nghề.

That’s the way I understand it.
Đó là cách tôi hiểu về nó.

There are things you do because it is your duty to do it.
Có những điều bạn làm vì nó là nghĩa vụ của bạn.

For example, the security officers in the airport are fulfilling there duty when they check every baggage and every passenger. 
Ví dụ, một nhân viên an ninh ở sân bay làm tròn nghĩa vụ khi kiểm tra mọi hành lý và hành khách.

If they do it with respect toward the passengers and concern for the safety of the passengers it is their work. If they do it to show their power it is only their job.
Nếu họ làm với thái độ tôn trọng dành cho hành khách và quan tâm đến sự an toàn của họ, đó là công việc. Nếu họ làm để thể hiện quyền lực của mình thì đó chỉ là nghề của họ.

Three Stone Cutters
Ba người thợ xẻ đá

I will tell you a story about three stone cutters.
Tôi sẽ kể bạn nghe câu chuyện về ba người thợ xẻ đá.

A man went to a stone quarry. He saw three men cutting stones. He asked the first man, “What are you doing?”
Một người đi qua một mỏ đá. Anh ta thấy ba người đàn ông đang xẻ đá. Anh ta hỏi người đàn ông thứ nhất "Anh đang làm gì vậy?"

The man answered, “I am cutting stones. It is tiring, boring and drudgery.” I do it because I have to. I need the money.
Người đàn ông đáp "Tôi đang xẻ đá. Nó rất vất vả, buồn chán và cực nhọc". Tôi làm bởi vì tôi buộc phải như vậy. Tôi đang cần tiền.

He then went to ask the second man he saw, “What are you doing?”
Anh ta bước tới hỏi người đàn ông thứ hai "Anh đang làm gì vậy?"

The man answered, ” I am earning a living. I make enough money to support my family.”
Người đàn ông đáp "Tôi đang kiếm sống. Tôi kiếm đủ tiền để nuôi gia đính tôi"

He then went to ask the third man, “What are you doing?”
Sau đó anh ta hỏi người đàn ông thứ ba "Anh đang làm gì vậy?"

The man answered, “I am building a Magnificent Temple. I am making history. 
Người đàn ông đáp "Tôi đang xây dựng Thánh đường Lộng lẫy. Tôi đang làm nên lịch sử.

I am part of the team building the most beautiful temple in this continent and I am very proud of it. The stone I cut will be used to build it.”
Tôi là một phần trong đội xây dựng thánh đường đẹp nhất trên lục địa này và tôi rất tự hào về điều đó. Hòn đá tôi xẻ sẽ được dùng để xây nó."

See how different the three stone cutters see and feel what they are doing?
Hãy xem sự khác biệt như thể nào giữa ba người thợ xẻ đá và cảm nhận điều họ đang làm?

“Not to be occupied and not to exist amount to the same thing.”
(Voltaire)
"Không bạn rộn và không tồn tại thì đều giống như nhau."

To be occupied doesn’t mean doing something to make money. It means doing something you love to do.
Bận rộn không có nghĩa là làm việc để kiếm tiền. Nó có nghĩa làm những điều mà bạn thích.

If you are not doing something you love to do you don’t exist.
Nếu bạn không làm những điều bạn thích làm, bạn không tồn tại.

That’s the way I understand it.
Đó là cách tôi hiểu về nó.

If you want to feel alive, do something you love to do.
Nếu bạn muốn cảm thấy sống động, hãy làm điều gì đó mà bạn thích.

The moment you do something you love to do you become alive.
Khoảnh khắc bạn làm điều gì đó mà bạn thích, bạn trở nên sống động.

And the more attention you pay in doing what you are doing the more alive you become.
Và bạn càng chú ý làm những việc bạn đang làm, bạn càng trở nên sống động hơn.

So, to love and to pay attention are the two most important factors to make you feel alive.
Vì thế, yêu thích và chú ý là hai yếu tố quan trọng nhất khiến bạn cảm thấy sống động.

This applies to your meditation practice too. It applies to everything you do.
Điều đó cũng được áp dụng trong sự thiền tập nữa. Nó áp dụng tới tất cả điều bạn làm.

What do people really want?
Điều mà con người thực sự muốn là gì?

Different people will answer that question differently. Answer for yourself first!
Ngững người khác nhau sẽ có những câu trả lời khác nhau. Bạn hãy tự trả lời trước đã!

Now, here is my answer.
Bây giờ, đây là câu trả lời của tôi.

People want to feel alive.
Mọi người muốn cảm thấy sống động.

Your work or your job?
Công việc hay nghề nghiệp của bạn?

Dullness, lack of interest, boredom, ennui, are feelings which make us feel dead.
Sự chậm chạp, không hứng thú, buồn tẻ, chán nản là những cảm giác khiến ta cảm thấy tê cóng.

We don’t like those feelings. Especially young people don’t like that because they have so much energy to expand.
Chúng ta không thích những cảm giác này. Đặc biệt là người trẻ thì không thích chúng bởi vì họ có rất nhiều năng lượng để bộc lộ.

We try to avoid those feelings by trying to get ourselves engaged in doing something exiting, something interesting. Sports is one. Watching TV. Watching horror movies, kiss kiss and bang bang movies.
Họ cố gắng tránh các cảm giác này bằng cách làm mình bận rộn trong các hoạt đông náo nhiệt, những thứ thú vị. Như là thể thao. Xem TV. Xem phim kinh dị, phim tình cảm và bạo lực.

But there are better things we can do. Discussing about something with somebody who knows about the subject.
Nhưng có những điều tốt đẹp hơn mà ta có thể làm. Hãy trao đổi điều gì đó với những người hiểu về vấn đề này.

Learning by doing something. Watching birds, studying nature, painting, playing music, singing, (instead of listening to a song, sing that song, or sing along to it.)
Học cách làm gì đó. Ngắm chim, nghiên cứu tự nghiên, vẽ, chơi nhạc, ca hát, (thay vì chỉ lắng nghe nhạc, hãy hát hoặc hát theo)

Doing research on something you want to know. I find that very interesting.
Nghiên cứu về những thứ mà bạn muốn tìm hiểu. Tôi thấy rằng nó rất thú vị.

And meditating.
Và hành thiền.

Meditating means watching your mind and body processes.
Hành thiền có nghĩa quan sát tiến trình thân và tâm.

Are you interested in yourself? You want others to be interested in you. Don’t you?
Bạn có thích thú với bản thân? Bạn muốn những người khác quan tâm tới bạn. Bạn có chứ?

But are you interested in yourself? If you are interested in yourself, pay attention to what is going on in your mind and body.
Nhưng bạn có thích thú với bản thân? Nếu bạn thích thú bản thân, hãy chú ý tới những điều đang diễn ra trong thân tâm bạn.

The more mindful you become the more alive you will become. And the more interesting your mind will become. And therefore the more interesting you will become.
Càng chánh niệm bạn sẽ càng trở nên sống động. Và tâm bạn sẽ trở nên ngày càng thú vị. Và do đó, bạn trở nên ngày càng thú vị.

What am I thinking now? What am I feeling now? How do I feel? Feel good? Feel tired?
Bây giờ tôi đang nghĩ gì? Bây giờ tôi đang cảm thấy điều gì? Tôi cảm thấy như thế nào? Cảm thấy tốt? Cảm thấy mệt mỏi?

Am I worrying about something?
Tôi có đang lo lắng về điều gì không?

Breath in, breath out and pay attention. How do you feel? Feels good.
Thở vào, thở ra và chú ý. Bạn thấy thế nào? Cảm thấy tốt.

You can be occupied at all times. Pay attention! That is something you can do anywhere, anytime.
Bạn có thể bận rộn trong mọi lúc. Hãy luôn chú ý! Đó là thứ mà bạn có thế làm ở mọi lúc, mọi nơi.

When you are paying attention you are alive. You feel it. Try it and find out by yourself.
Khi bạn chú ý bạn đang sống động. Bạn cảm thấy nó. Hãy thử và kiểm nghiệm cho chính mình.

Knowing ones own mind is a very unique human quality. 
Hay biết tâm mình là một phẩm chất duy nhất của con người.

No animal can do that. 
Không có loài vật nào có thể làm được như vậy.

And knowing ones own mind is the way to maturity, the way to freedom and happiness. It is our own mind that makes us happy or unhappy.
Và hiểu biết tâm mình là con đường dẫn tới trưởng thành, con đường tới tự do và hạnh phúc. Chính cái tâm khiến chúng ta hạnh phúc hay khổ đau.

And mostly our thoughts are our prisons.
Và phần lớn suy nghĩ của chúng ta thì là ngục tù.

Somebody said, “If you know your mind you are not at its mercy.”
Ai đó đã nói "Nếu bạn hiểu tâm mình bạn sẽ không nằm dưới vòng kiểm soát của nó"

Which means if you don’t know you mind you are in big trouble.
Điều đó có nghĩa nếu bạn không hiểu tâm mình bạn đang gặp rắc rối lớn.

Knowing what you are doing and why you are doing it is very satisfying.
Hiểu biết về việc bạn đang làm và lý do bạn làm thì rất thỏa mãn.

Doing something you love and doing it in the best way you can, doing it skillfully makes you feel alive.
Làm những điều bạn thích và làm với cách tốt nhất có thể, làm nó một cách thiện xảo khiến bạn cảm thấy sống động.

Doing what you love to do whole heartedly, using all you body and mind is the only way to make you feel, “Oh! I am alive!”
Hãy làm những điều bạn muốn làm hết lòng, dùng toàn bộ cơ thể và tâm trí là cách duy nhất khiến bạn cảm thấy "Ồ! Tôi đang sống động!".

Somebody said, “Life without absorbing occupation is hell.”
Có người nói "Cuộc sống mà không say sưa công việc là địa ngục"

Not wanting to do anything, not wanting to know anything, not interested in anything and not growing (spiritually) is hell on earth.
Không muốn làm, không muốn tìm hiểu, không hứng thú với bất cứ điều gì và không phát triển (tinh thần) là địa ngục trên trái đất.

Being mindful is the best way to develop all you abilities, all your potentials. 
Chánh niệm là cách tốt nhất để phát triển tất cả các khả năng, tiềm năng của bạn.

If you want to find out how creative you are first learn to be mindful. 
Nếu bạn muốn biêt sự sáng tạo của mình tới đâu thì trước tiên hãy học cách chánh niệm.

Pay attention to what you are thinking. Do what you are doing with complete attention. That will help you develop all other potentials. It is quite simple.
Hãy chú ý tới tất cả những điều bạn đang nghĩ. Làm những việc bạn đang làm với sự chú ý hoàn toàn. Nó sẽ giúp bạn phát triển tất cả các tiềm năng. Điều đó thật đơn giản.

Khi bạn chú ý (chánh niệm)
... bạn đang sống động.
(Sayadaw U Jotika)
GÓP Ý CỦA NVT:
-Theo Sayadaw U Jotika, chúng ta hãy làm việc với chánh niệm, tôn trọng con người, chú tâm, say mê, sống động,có ích …Chúng ta không làm việc với tà niệm, tham sân si,uể oải, không chú tâm, vô ích….
Nhưng thức ăn và cách ăn tác động mạnh mẽ tới nhận thức con người. Ăn đúng thì nhận thức đúng, hành động đúng.Do đó, muốn có chánh niệm, chánh kiến thì phải ĂN ĐÚNG QUÂN BÌNH ÂM DƯƠNG.Ăn sai thường phát sinh tà niệm, tà kiến,phiền não, tham sân si….
Theo TS Ohsawa chỉ cần ĂN ĐÚNG thì được hạnh phúc,ĂN SAI thì bị đau khổ.Hãy áp dụng nghiêm túc PPTD thì cuộc đời các bạn sẽ thay đổi một cách kì diệu
3/7/2010 NVT

Không có nhận xét nào: